• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nếu đã nhận rồi thì không thể lãng phí, tên mập không ăn, vậy hắn tự ăn.  

 

Vương Lãnh từ tốn mở hộp cơm, mọi người chỉ chờ thời khắc này, ai nấy đều hóng hớt xem đồ hoa khôi làm sẽ có gì đặc biệt.  

 

Đồ ăn trong hộp không nhiều không ít, có trứng rán, vài loại sushi và một ít đồ ngọt, có vẻ là bánh hoa quế, còn có một vài thứ Vương Lãnh không biết là gì.  

 

Xem ra Từ Phi Nhã bỏ không ít công sức, mỗi món đều làm rất tinh tế, bày biện cũng vô cùng đẹp mắt.  

 

Đám đông nhìn chỗ đồ ăn phong phú trong hộp, cảm giác như ngửi được cả mùi hương, khiến cho bất kỳ ai cũng ghen tỵ.   

 

Còn Lôi Hạo Vũ sớm đã siết chặt nắm đấm, mắt hắn ta vằn lên những tia đỏ ngầu, hơi thở trở nên hậm hực.  

 

Làm hắn ta mất mặt thì thôi, giờ nhìn ý cười trên mặt Vương Lãnh, hắn ta càng thấy đáng ghét bội phần!  

 

...  

 

Thoắt cái đã gần tới trưa, tiết học cuối cùng của ca sáng đã tới.  

 

Tiết thể dục là tiết học chung của nhiều lớp.  

 

Đương nhiên không phải vì tiết kiệm dụng cụ học tập, dù gì trường cấp ba Thị Nhất cũng là ngôi trường hàng đầu thành phố Kim Lăng, hoàn toàn không cần làm như vậy.  

 

Học chung là muốn để môn thể dục biến thành tiết học yêu thích của học sinh.  

 

Có nghĩa là, tiết thể dục ở đây không giống với các trường khác, học sinh chỉ tập bài thể dục, chạy vài vòng quanh sân...  

 

Mà học sinh sẽ tham gia các hoạt động khác nhau tùy theo sở thích cá nhân, ví dụ như lớp bóng rổ, cầu lông, thái cực quyền, teakwondo...  

 

Lúc trước Vương Lãnh toàn trốn tiết, vì suốt ngày rượu chè gái gú, chạy được mấy vòng đã thở hồng hộc, còn học thể dục nỗi gì?  

 

Nhưng hiện giờ, hắn đã tới đây, thì không trốn tiết nữa mà đi tới sân trước ánh nhìn ngạc nhiên của tên mập.  

 

Tên mập tuy “phì nhiêu”, nhưng lại thích đánh bóng rổ, có lẽ vì con trai đánh bóng rổ có vẻ được nữ sinh yêu thích.  

 

Vậy nên tên mập đăng ký vào lớp bóng rổ, Vương Lãnh không có hứng thú, cũng chỉ đăng ký giống cậu ta.  

 

Vừa vào sân bóng rổ, hắn nhìn một lượt, tâm tình lập tức thả lỏng.  

 

Tên Đồng Tinh Vũ bị hắn cho 2 đấm, Vương Lãnh vừa nhìn thấy hắn ta liền chuyển mắt, không để tâm cho lắm.  

 

Loại dở hơi làm trò, hắn vốn không bận tâm, mà loại từng bị hắn dạy dỗ, hắn lại càng không coi ra gì.  

 

Nhưng Đồng Tinh Vũ vừa nhìn thấy Vương Lãnh thì liền nộ khí xung thiên, ánh mắt đỏ ngầu.  

 

Ngay cả mấy ngày sau, vết thương trên mặt vẫn còn nóng ran, nhất là khi nhìn thấy Vương Lãnh, hắn ta càng thêm đau đớn, không tự chủ được tràn ngập oán hận.  

 

Cho dù không đánh được Vương Lãnh, Đồng Tinh Vũ cũng không có ý định bỏ cuộc, sau khi về nhà, hắn ta cố ý khóc trước mặt bố mình, kể cho ông ta nghe chuyện mình từng bị Vương Lãnh ức hiếp, chỉ vào những cú đấm trên mặt, không ngừng đổ thêm dầu vào lửa.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK