Anh ta tưởng rằng đồng minh lúc nãy của anh ta vẫn trốn trong rừng cây, sau một đòn không thành công, anh ta lại tìm cơ hội đánh lén, khẳng định sẽ lấy được mạng của Vương Lãnh.
Nhưng không ngờ, người vừa nãy anh ta đánh trúng chỉ là ảo ảnh.
Tốc độ của Vương Lãnh nhanh đến mức xuất hiện cả ảo ảnh.
Anh ta chỉ muốn hét lên một câu: “Ôi trời”.
Đúng là khủng khiếp.
Những biến đổi này là điều anh ta hoàn toàn không thể ngờ được.
Không chỉ không ngờ bản thân không giải quyết được Vương Lãnh, mà còn không ngờ ngay cả khi có đồng bọn cùng tấn công, anh ta cũng không thể thành công!
Nhìn thấy tên sát thủ bay ra hơn mười mét không cách nào đứng dậy được, Vương Lãnh cười lạnh một tiếng.
Hắn sớm đã phát hiện rằng có hai tên sát thủ trong rừng, một tên xuất hiện vào lúc này, ắt sẽ còn một tên khác. Tất nhiên hắn sẽ có sự phòng bị.
Mà cú đấm vừa rồi, hắn đã dùng hết một nửa công lực, cho dù tên sát thủ đó có ở giai đoạn giữa Minh Kình thì cũng chết chắc!
Nhìn thấy người bạn đồng hành của mình nằm trên mặt đất bất động, sắc mặt người đàn ông này vàng như nghệ, trong lòng hoảng sợ, lúc này mới thấy kinh hãi.
Không ngờ rằng hội Hắc Long phái tới hai tên sát thủ cấp trung Minh Kình, hơn nữa lại dùng thủ đoạn đánh lén, nhưng không thành công.
Vì vậy sau khi kinh hãi, gã ta vội vàng xoay người bỏ chạy, tốc độ cực nhanh, vẻ mặt vô cùng kinh sợ.
Ngay cả đánh lén cũng không thể thành công, nếu một mình chiến đấu, gã ta hoàn toàn không phải là đối thủ của Vương Lãnh!
Nhìn thấy tên đó xoay người bỏ chạy, Vương Lãnh lắc đầu, trên mặt lộ vẻ khinh thường.
Muốn trốn thoát trước mặt hắn, cũng coi thường tiên tôn là hắn quá rồi!
Vừa nhấc ngón tay lên, trong lòng hắn vừa dao động, một cỗ linh lực bắn ra, lập tức xâm nhập vào sau lưng tên đàn ông đó.
Chỉ thấy linh lực biến mất, gã ta lảo đảo nhào tới trước, bất động ngã xuống đất.
Lúc này, hai tên sát thủ do hội Hắc Long phái tới, Vương Lãnh đã giải quyết xong.
Tất nhiên, hắn cũng biết rằng hội Hắc Long sẽ không bao giờ chịu thua, chắc chắn sẽ liên tục phái những tên sát thủ khác đến.
Nhưng chỉ cần hắn tiếp tục tu luyện, không ngừng nâng cao thực lực thì những võ giả cổ này dù có đến bao nhiêu cũng không sợ.
Nhẹ một cước, Vương Lãnh đá văng một cái cây nhỏ, sau đó lên xe chạy về phía biệt thự của nhà họ Vương.
...