• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhìn Tô Vĩ Phong đang ngã trên mặt đất, đám người Phương Đồng trợn tròn mắt. Bọn họ không ngờ những chuyện vừa xảy ra với Hạ Trường Đông lại xảy ra trên người Tô Vĩ Phong.  

 

Tô Vĩ Phong vừa nãy vẫn còn vênh váo, không ai địch nổi, vậy mà bây giờ lại bị ngã dưới đất thế này, mọi người đều khó mà chấp nhận được.  

 

Bọn họ nghĩ rằng Vương Lãnh sẽ phải đấu đá một trận rất chật vật với Tô Vĩ Phong, hơn nữa, nếu có thể thắng thì cùng lắm cũng chỉ thắng được một chiêu.   

 

Nhưng bây giờ...  

 

Nhìn Tô Vĩ Phong bất động trên mặt đất, mọi người đều không nén nổi kinh ngạc.  

 

Rốt cuộc thực lực của Vương Lãnh...phải mạnh mẽ đến mức nào!  

 

Lẽ nào là... sau Minh Kình, gần với Ám Kình?  

 

Người ngạc nhiên nhất là Phương Đồng.  

 

Không phải ông ta chưa từng thấy Vương Lãnh ra tay, nhưng so với lần trước, Vương Lãnh lần này mạnh hơn rất nhiều.   

 

Ông ta không biết lần trước là do Vương Lãnh lưu tình, hay bây giờ hắn đã trở nên mạnh hơn.  

 

Nhưng bất kể là như thế nào, thì Vương Lãnh hiện tại đã mạnh tới mức khiến ông ta phải kinh động.   

 

Vì vậy, ông ta vội vàng chạy đến chỗ Vương Lãnh, vui vẻ kính cẩn nói: "Thành thật cảm ơn, nếu không có cậu..."  

 

Vương Lãnh xua tay cắt ngang lời cảm ơn của Phương Đồng, lạnh lùng nói: "Tôi ra tay không phải vì muốn ông cảm ơn".  

 

Nghe Vương Lãnh nói vậy, Phương Đồng vội vàng gật đầu: "Chuyện này tôi biết, những dược liệu mà cậu cần, tôi sẽ cố gắng chuẩn bị nhanh nhất có thể”.  

 

Nghe vậy, Vương Lãnh chỉ lạnh lùng gật đầu, nhìn đàn em của Tô Vĩ Phong đưa ông ta ra ngoài.    

 

Sau đó, các học viên của quán Thần Quyền bắt đầu dọn dẹp phòng tập, Phương Đồng vội vàng mời Vương Lãnh vào văn phòng.  

 

Lẽ ra sau khi mọi chuyện kết thúc Vương Lãnh sẽ dời đi, nhưng vì vẫn còn một chuyện muốn hỏi, nên hắn mới nán lại.   

 

Cùng Phương Đồng đến văn phòng, Vương Lãnh hỏi thẳng: "Quán chủ, ông biết bao nhiêu về chiếc hộp đen bí ẩn đó?"  

 

Phương Đồng đang vui vẻ pha trà, nghe thấy câu hỏi của Vương Lãnh, ông ta liền trầm tư lại.  

 

Đương nhiên ông ta biết chiếc hộp sắt bí ẩn đó đang nằm trong tay Vương Lãnh.  

 

Nhưng kể từ sau trận chiến xảy ra ở khách sạn, ông ta đã từ bỏ ý định tranh giành chiếc hộp đó với Vương Lãnh.  

 

Bây giờ nhìn thấy một Vương Lãnh mạnh mẽ như vậy, ngay cả nghĩ ông ta cũng không dám nghĩ.  

 

Nhưng khi Vương Lãnh hỏi, đương nhiên ông ta phải trả lời: "Thực ra tôi cũng không biết nhiều, tôi chỉ biết đây là vật bồi táng của một võ giả cổ rất mạnh mẽ".  

 

Nghe đến đây, Vương Lãnh khẽ nhíu mày: "Võ giả cổ?"  

 

Phôi ngọc không phải là thứ mà võ giả cổ có thể luyện chế.  

 

Ngay khi Vương Lãnh nghi ngờ, Phương Đồng nói tiếp: "Võ giả cổ này rất mạnh, nhưng thực lực cụ thể thế nào thì tôi cũng không rõ. Dù sao cũng hơn hai trăm năm trôi qua rồi".  

 

Nghe vậy, lòng Vương Lãnh thầm kích động, ngừng suy nghĩ, yên lặng lắng nghe.  

 

"Sức mạnh của võ giả này thế nào, cấp bậc gì, những võ giả cổ cấp thấp như chúng tôi cũng không rõ. Chúng tôi chỉ nghe người ta đồn lại rằng sức mạnh của ông ta gần đạt đến cảnh giới gặp thần bất hoại".  

 

Vương Lãnh nghe xong vô cùng kinh ngạc.  



Đây là cấp bậc gì? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK