• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Vui vẻ quay đầu lại liếc nhìn Vương Lãnh đang ngồi thiền bên cạnh, biết mọi người đều đang vỗ tay ủng hộ mình, mà tên này vẫn bất động, không hề chớp mắt, điều này khiến hắn vô cùng bực bội.  

 

Nghĩ đến việc vừa rồi ông Phó tò mò về hắn, Viên Vũ Phi lại nổi giận, không nhịn được lên tiếng nói: "Ông Phó, đây chỉ là chút tài mọn thôi, chẳng qua là có người định múa rìu qua mắt thợ ấy mà".  

 

Nghe vậy, đám vệ sĩ nhất thời đều cảm thấy ngượng ngùng, không ngờ Viên Vũ Phi lại đột nhiên nói ra những lời gây tranh cãi như vậy.  

 

Nụ cười trong mắt ông Phó đột nhiên biến mất mà thay vào đó là sự suy tư.  

 

Vẻ mặt của ông Phó không thay đổi, nhưng lông mày của cô gái xinh đẹp bên cạnh ông ta đã khẽ cau lại.   

 

Viên Vũ Phi không nhìn thấy những thay đổi này, vì lúc này hắn đang quay đầu lại xem phản ứng của Vương Lãnh.   

 

Thấy hắn vẫn bất động, Viên Vũ Phi càng cảm thấy bực bội.  

 

Vừa rồi không có phản ứng gì thì cũng hiểu được, nhưng lúc này bị gã ta châm chọc như vậy mà hắn vẫn không chút động lòng, rõ ràng là đang kinh thường gã ta mà.  

 

Vì vậy, Viên Vũ Phi liền nhảy đến tảng đá bên cạnh Vương Lãnh, chỉ còn cách hắn một thước.  

 

Đứng im, chắp hai tay sau hông, Viên Vũ Phi định hét lên làm gián đoạn việc tu luyện của Vương Lãnh.  

 

Nhưng cô gái xinh đẹp trong đình đã nhìn ra suy nghĩ của gã ta, cô ta quở trách: "Viên Vũ Phi, đừng có ngông cuồng".  

 

Nghe vậy, Viên Vũ Phi càng cảm thấy buồn bực, Vương Lãnh đã khinh thường gã ta như vậy, tại sao cô chủ không đứng về phía gã ta?  

 

Quay đầu nhìn, thấy ông Phó không nói gì, trong lòng Viên Vũ Phi càng sục sôi.   

 

Tuy rằng cô chủ dặn gã ta không được ngông cuồng, nhưng nếu ông Phó không có ngăn cản, gã ta cũng không cần lập tức dừng lại.  

 

Có lẽ làm như vậy sẽ khiến cô chủ khó chịu, nhưng mục đích chính mà hắn theo đuổi cô chủ suy cho cùng cũng là vì ông Phó, chỉ cần ông Phó vẫn trọng dụng gã ta, thì mọi chuyện đều có thể làm được.  

 

Bây giờ, gã ta sẽ hoàn toàn trấn áp những người khinh thường và dám cướp đi ánh hào quang của gã ta.  

 

Vì vậy, gã ta dồn khí đan điền, hai mắt nhìn chằm chằm vào Vương Lãnh.  

 

Ông lão đứng bên thấy vậy khẽ nhíu mày, nhưng nghĩ đến chuyện có thể kiểm tra thực lực của thanh niên trẻ tuổi này, ông ta cũng không có ý định ngăn cản.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK