Nhưng một người đàn ông trung niên đứng sau ông ấy lại cau mày lớn tiếng nói: "Các vị trưởng lão, lúc trước ông chủ đã phái người đi điều tra rồi. Bây giờ Vương Lãnh vẫn còn ở Kim Lăng. Các vị không cần lo cậu ta sẽ bỏ chạy".
Mặc dù giọng điệu bình thường, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự bất mãn ở trong lời nói.
Các vị trưởng lão nghe xong liền ngượng ngùng, nhưng một người trong số đó bắt bẻ: "Vậy tại sao cậu ta không tới?"
Những người khác nghe vậy liền hùa theo: "Cho dù Vương Lãnh đang ở Kim Lăng nhưng cũng chưa chắc cậu ta đã dám tới, biết đâu lại định trốn chui trốn lủi như vậy mãi".
"Đúng vậy, tên súc sinh này có gan làm mà không có gan nhận".
"Từ nhỏ tôi đã nói rồi, nó chỉ là một tên vô dụng suốt ngày ăn chơi sa đọa, không thể đảm đương được vị trí chủ nhà, giờ nhìn lại thì đúng là như vậy thật".
"Nhân phẩm kém lại còn vô dụng. Nhà họ Vương chúng ta không những không được giao cho cậu ta mà còn phải khiến cậu ta trả giá".
"Nhất định phải cho cậu ta ngồi tù".
Trong lúc các vị trưởng lão đang tranh cãi gay gắt, nhằm thực hiện dã tâm khác, đột nhiên có người tới báo: "Ông chủ, Vương...Vương Lãnh tới rồi".
Mọi người nghe xong đều vô cùng kinh ngạc, hắn dám tới thật sao?
Vương Hải Sơn nhíu mày!
Vương Lãnh lặng lẽ đứng trước biệt thự nhà họ Vương, ngẩng đầu nhìn, ánh mắt xa xăm.
Một nụ cười mỉa mai hiện lên trên khuôn mặt hắn, như thể đang quan sát cả thế giới vậy!
Chưa cần lên lầu, Vương Lãnh đã cảm nhận được bầu không khí u ám trên sân thượng biệt thự nhà họ Vương.
Hiển nhiên, có rất nhiều người đang trốn ở đó!
Vương Lãnh biết đám tay sai này chắc chắn không phải do bác cả sắp đặt, bởi vì ông ấy chưa bao giờ làm hại hắn.
Ngay cả khi Vương Lãnh không thể chứng minh bản thân bị hãm hại, Vương Chính Phong bắt buộc phải trừng phạt hắn thì ông ấy cũng sẽ không làm như vậy.
Rõ ràng những người này là do Vương Hải Sơn phái tới!
Xem ra sắp có kịch hay để xem rồi đây.
Hắn nở một nụ cười lạnh lẽo, chậm rãi đi vào biệt thự mà không cần nghĩ ngợi gì.
Lúc này đã có mấy người đứng sẵn ở cửa chờ hắn đến. Lúc lên lầu, những người này cũng đi theo, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bọn họ đều vô cùng ngạc nhiên khi Vương Lãnh tới buổi hẹn.
Ngoài ra, bọn họ cũng vô cùng cảnh giác, sợ Vương Lãnh bí quá hóa liều.
Trái ngược với vẻ căng thẳng của bọn họ, Vương Lãnh lại vô cùng thong thả, chậm rãi lên lầu, sải bước tới phòng họp trên tầng ba.