"Giai Doanh, sao em lại đáng yêu như vậy?", ánh mắt nóng rực dán chặt lên Ôn Giai Doanh, Đoàn Lăng Phong cười nói: "Từ lâu đã nói với em rồi, nếu như em chịu đi theo anh thì không cần phải học hành vất vả nữa, anh bao em cả ngày ăn ngon mặc đẹp!"
"Đâu chỉ ăn ngon mặc đẹp, mà còn ngủ thoải mải đến khi nào thích thì dậy, đếm tiền mỏi tay, những việc này đều không thành vấn đề!", một tên tay chân vội vàng phụ họa nói theo.
"Đúng vậy, đi theo anh Phong chị dâu nhất định sẽ hạnh phúc!"
"Đâu chỉ hạnh phúc thôi, tao thấy còn không cần phải xuống giường nữa, cả ngày chỉ cần chỉ tay năm ngón, chờ bưng cơm đến tận miệng".
"Phí lời! Với năng lực của anh Phong thì tao thấy chiếc giường này, chị dâu có muốn xuống... cũng xuống không nổi đó!"
Nghe vậy, đám người lại cười ha ha lên với nhau, vẻ mặt cực kỳ đê tiện dâm đãng.
Những lời nói vô vị này khiến Ôn Giai Doanh đỏ bừng mặt, cô ta tức đến mức muốn bỏ chạy, nhanh chóng rời đi càng sớm càng tốt, nhưng đã bị đám người này chặn hết đường đi rồi, một người con gái yếu đuối như cô ta thật sự không chạy thoát được.
Nói không chừng người chưa chạy được đã bị tóm lại rồi.
"Mau... mau tránh ra..."
Ôn Giai Doanh không kiềm chế được mà khóc nức nở, đôi mắt long lanh ngấn nước, tức giận nhìn chằm chằm vào đám người Đoàn Lăng Phong.
Bộ dạng này của cô ta đối với Đoàn Lăng Phong mà nói cực kỳ có sức sát thương, khiến trong lòng hắn bùng lên nóng như lửa.
Nhìn xung quanh thấy lúc này không có nhiều người lắm, vẻ mặt Đoàn Lăng Phong toát lên nụ cười phóng đãng, đi về phía Ôn Giai Doanh.
"A, Giai Doanh, hình như em lại mập lên rồi, nào để anh giúp em sờ thử xem nào".
Nói xong, Đoàn Lăng Phong vươn hai bàn tay ra, cười khà khà đi về phía Ôn Giai Doanh.
Ôn Giai Doanh cực kỳ sợ hãi, cô ta sợ hãi đôi bàn tay kia của Đoàn Lăng Phong, trước đây cô ta đã nghe nói rồi, Đoàn Lăng Phong không biết đã làm nhục bao nhiêu cô gái, bàn tay của hắn ta đã cực kỳ dơ dáy bẩn thỉu!
Cô ta rất muốn né tránh, cũng rất muốn dùng cặp sách đập lên gương mặt phóng đãng kia, nhưng cô ta biết, nếu như cô ta làm như vậy thì hậu quả thật không dám tưởng tượng!
Nhưng nếu như không làm như vậy thì cô ta tuyệt đối không thể thoát được, chịu phải sỉ nhục là nhỏ, nói không chừng...
Nghĩ đến đây, Ôn Giai Doanh nhất thời lòng nóng như lửa đốt, cô ta không biết nên làm thế nào, trong lòng đầy sự tuyệt vọng!
"Một đám người ức hiếp một cô học sinh nhỏ, việc như vậy mà các người cũng làm ra được".
Một câu nói từ bên cạnh vang lên, lập tức khiến đám người Đoàn Lăng Phong trong lòng khó chịu.
Đoàn Lăng Phong không ngờ được trong trường cấp ba Thị Nhất lại có người dám làm anh hùng cứu mỹ nhân trước mặt hắn ta?
Quay đầu lại, nhìn Vương Lãnh đang bình thản đứng một bên, khoanh tay mà đứng, thần thái dửng dưng, Đoàn Lăng Phong hơi nhíu mày.