Vừa bước vào lớp học, Vương Lãnh liền nhìn thấy trong ánh mắt của một số những học sinh luôn sợ hãi hắn trước đây lại càng tỏ ra sợ hãi hơn.
Vương Lãnh cũng không bận tâm, sợ hắn cũng được, như vậy có thể giảm bớt chút phiền toái.
Chỗ ngồi của hắn là ở cuối dãy thứ hai, hắn vừa ngồi vào chỗ chưa được bao lâu thì tên béo đã đến, cậu ta vừa đi vệ sinh về.
Vừa ngồi xuống, tên mập liền nhìn Vương Lãnh, gương mặt mập mạp toàn thịt là thịt, ngũ quan gần như thành một vòng tròn.
Trong đôi mắt bé như hạt đậu của cậu ta đầy vẻ kinh ngạc nói: "Lão đại, anh làm sao vậy, không phải bị hoa khôi Từ từ chối nên đầu óc cũng hồ đồ rồi đó chứ, đắc tội với Đồng Tinh Vũ thì cũng thôi, bọn anh vốn đã không hợp nhau, nhưng sao anh lại chọc vào cả Đoàn Lăng Phong vậy?"
Đối mặt với sự chất vấn của tên mập, Vương Lãnh vẫn bình thản, chẳng thèm ừ hử gì, cũng chẳng trả lời.
Tên mập thấy vậy, vội vàng hỏi lại: "Nghe nói anh chọc giận Đoàn Lăng Phong là vì bảo vệ hoa khôi bình dân, còn nói sau này anh sẽ bảo kê cô ta, lẽ nào... anh thay đổi mục tiêu rồi à?"
Tên mập rất nghi ngờ, mặc dù Vương Lãnh quả thực là một tên ăn chơi trác táng đúng chuẩn, rượu chè cờ bạc khắp các câu lạc bộ, nhưng hắn vẫn là một tên si tình tôn sùng tình yêu, bằng không cũng chẳng mấy năm như một chỉ trung tình yêu thích Từ Phi Nhã mà không thay đổi.
Nhưng không ngờ được, sau khi bị từ chối thì anh hai này nói sẽ theo đuổi Từ Phi Nhã đến cùng lại thay lòng nhanh như vậy.
Vương Lãnh biết suy nghĩ vớ vẩn của tên mập rất xa xôi, nếu như hắn không giải thích thì không chừng cậu ta còn hỏi ra cái gì nữa, cho nên đành thản nhiên nói: "Cậu thấy thế nào thì là như thế".
Câu nói này lập tức khiến tên béo lòng đầy câu hỏi nháy mắt nghẹn họng.
Câu trả lời thế này thì khác gì là không trả lời chứ!
Khiến tên mập lại càng ngạc nhiên, lão đại ngày trước không phải là người như vậy, lão đại lúc đó cực kỳ thích chém gió trước mặt cậu ta, giờ đã liên tục vả vào mặt hai đại thiếu gia, hắn lại trầm mặc kiệm lời, việc này khiến tên béo có chút không thể chấp nhận được.
Nhưng đúng lúc này thì giáo viên vào lớp, cho dù có muốn hỏi nữa tên béo cũng chỉ đành kiềm chế lại.
Trước đây, đi học hay không Vương Lãnh đều tùy vào tâm trạng, trong một tháng số lần hắn lên lớp cũng chẳng nhiều.
Cho dù có tới thì cũng không chăm chú nghe giảng, không nghịch điện thoại thì cũng ngủ.
Đối với những cậu ấm cô chiêu này, giáo viên cũng đều nhắm một mắt mở một mắt cho qua, chỉ cần bọn họ đừng làm ảnh hưởng đến những bạn học nghiêm túc học hành khác thì muốn làm gì cũng đều không quản không quan tâm.
Cho nên lúc này, Vương Lãnh cũng chẳng nghiêm túc nghe giảng, hắn nhắm mắt lại bắt đầu nhập định.
Đương nhiên, cũng chỉ vỏn vẹn là nhập định thôi chứ không tu luyện, nếu như hắn tu luyện Thanh Đế Trường Sinh Quyết thì những động tĩnh gây ra chắc chắc sẽ dọa cho bạn học xung quanh bỏ chạy tán loạn mất.