• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhìn thấy Vương Lãnh nhếch mép không nói, Vương Hải Sơn đột nhiên hiểu ra: "Mày đang muốn nói thiếu sót này chính là tên rác rưởi mày sao?"  

 

Ngẩng đầu cười lớn tiếng, ông ta cực kỳ ngạo nghễ, hung ác nói: "Được rồi, vậy trước tiên giết tên rác rưởi mày trước, xem thử mày có bản lĩnh gì!"  

 

Sau khi dứt lời, đám côn đồ đang áp sát về hướng Vương Chính Phong liền tách ra ba người lao tới Vương Lãnh.  

 

Mọi người khi nhìn thấy đều vô cùng sửng sốt, không ngờ Vương Lãnh lại lên tiếng để tìm cái chết.  

 

Tô Hàm Vận ở bên cạnh há hốc mồm vì kinh ngạc, mà Vương Chính Phong còn kinh ngạc hơn.  

 

Mặc dù ông ấy cảm thấy cháu trai của mình đã trở nên khác trước, cho dù đã khác, nhưng làm sao một người bình thường như hắn có thể đối phó với ba gã như hổ báo đó được?  

 

Những trưởng lão khác cũng nghĩa như vậy, thầm thở dài cho rằng Vương Lãnh đang tìm cái chết, bọn họ đã chuẩn bị xong tinh thần nhìn thấy cảnh tượng Vương Lãnh bị đánh bầm dập.  

 

Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến ánh mắt của mọi người trợn lên hết cỡ, như thể thấy ma quỷ.  

 

Chỉ thấy ba tên côn đồ đang lao về phía Vương Lãnh, bọn họ còn chưa ra tay, Vương Lãnh chỉ tùy tiện vung tay, ba tên đó dường như gặp phải một trận cuồng phong, bay ngược trở lại trong tích tắc!  

 

Sau khi bị hạ gục, một vài người đó tiếp tục bay về phía sau cho đến khi cắm vào tường và đập thành một cái lỗ phóng đại hình người!  

 

Tất cả mọi người đều bàng hoàng, hoàn toàn không nói nên lời.  

 

Không chỉ các trưởng lão, mà ngay cả Vương Chính Phong, Tô Hàm Vận, thậm chí Vương Hải Sơn và những tên côn đồ khác đều khiếp sợ.  

 

Bọn họ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy bao giờ, cho dù là phim truyền hình... cũng không dám diễn thế này!  

 

Đây có còn là con người không?  

 

Chưa kể vừa rồi Vương Lãnh vốn không hề động đến ba người này, cho dù là có cũng không thể cùng lúc đá ba người ra ngoài rồi đập xuyên tường?  

 

Không kìm được, đám côn đồ nuốt nước bột, trong lòng hoảng sợ.  

 

Bọn họ đã nhận rất nhiều vụ làm ăn, gặp rất nhiều người có sức chiến đấu, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy một điều kỳ lạ như vậy.  

 

Dưới sự kinh hãi, một người trong số họ hét lên: "Dùng súng! Nhanh lên, dùng súng đối phó hắn ta!"  

 

Lúc này, hai tên côn đồ cầm súng mới phản ứng lại, khi chúng cầm súng nhắm vào vị trí Vương Lãnh vừa đứng thì không có ai ở đó!  

 

Mọi người càng kinh ngạc hơn, vừa rồi phía trước đột nhiên tối sầm lại, Vương Lãnh liền... biến mất!  

 

"A! A!"  

 

Trong phút chốc, trong phòng họp vang lên hai tiếng kêu thảm thiết, mọi người quay đầu lại thì thấy Vương Lãnh đang đứng giữa đám côn đồ, hắn đang nghịch súng lục, dưới chân giẫm lên hai người, chính là hai người cầm súng vừa rồi.  



Mọi người khi nhìn thấy còn kinh ngạc hơn, đây là tốc độ gì? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK