• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhưng nghĩ đến thân phận của hai người, hắn mà còn nói như vậy với cô thì đoán chừng cho dù hắn có nói ra, Tô Hàm Vận cũng chắc chắn cũng không chấp nhận, cho nên Vương Lãnh mới không nói những điều này ra.  

 

Tô Hàm Vận trịnh trọng gật đầu, vẻ mặt đầy sự kiên định: "Được, chỉ cần cậu có thể giúp tôi giải bỏ hôn ước, rời khỏi nhà họ Vương, tôi có thể không chết nữa, cậu cũng không được làm hại người nhà của tôi!"  

 

Vương Lãnh gật đầu, nhìn thật sâu vào mắt Tô Hàm Vận rồi quay người đi lên lầu.  

 

Tuy bác cả đã nói, cho dù anh họ đã chết, nhưng cũng không cho phép Tô Hàm Vận rời khỏi nhà họ Vương, không cho cô xóa bỏ hôn ước, không cho cô tái giá, nhưng Vương Lãnh tin, nếu như có sự yêu cầu của mình, bác cả chắc chắn sẽ không cứng nhắc nữa.  

 

Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Lãnh đã nói chuyện với Vương Chính Phong, bảo Vương Chính Phong buông tay, không cần vì thể diện mà giam cầm Tô Hàm Vận nữa.  

 

Mặc dù im lặng một hồi, hơn nữa còn ngạc nhiên nhìn Vương Lãnh lúc lâu, nhưng cuối cùng Vương Chính Phong cũng đã đồng ý.  

 

Nếu như Vương Lãnh không nảy sinh quan hệ với Tô Hàm Vận thì ông ấy tất nhiên cũng không dễ dàng đồng ý như vậy, nhưng hiện tại...  

 

Có lẽ để Tô Hàm Vận rời đi là lựa chọn tốt nhất cho cả Vương Lãnh và Tô Hàm Vận.  

 

Vì vậy, chưa đến giữa trưa, Tô Hàm Vận đã thu dọn xong xuôi, cũng khéo léo từ chối lời mời ở lại ăn cơm của Tô Chính Phong, quản gia nhà họ Vương giúp cô mang hành lý xuống lầu, chuẩn bị lên xe rời đi.  

 

Từ lúc Vương Chính Phong đồng ý đến lúc phái người làm thủ tục, Tô Hàm Vận đã bắt đầu thu dọn hành lý, lúc này sự việc đã xử lý ổn thỏa rồi thì bèn lập tức rời đi, có thể thấy sự chán ghét của cô với nhà họ Vương đến mức nào, đến một khắc cũng không muốn ở lại.  

 

Lúc Tô Hàm Vận rời đi, Vương Lãnh không tới tiễn, hắn chỉ đứng bên cửa sổ, âm thầm nhìn theo bóng hình đó, nhìn cô lên xe, sau đó nhìn theo chiếc xe sang chậm rãi rời khỏi nhà họ Vương.  

 

Mặc dù có chút không nỡ, nhưng hiện tại kết cục này cũng đã tốt hơn với sự nuối tiếc trước đây nhiều rồi. Về phần sau này, hắn còn có thể có liên quan gì đến người phụ nữ này hay không thì chỉ đành tùy duyên vậy.  

 

Trùng sinh mấy ngày, cuối cùng cũng giải quyết được hết nguy cơ, cũng đã bù đắp được tiếc nuối. Tiếp theo đây, hắn vẫn phải nỗ lực tu luyện, dù sao trong ấn tượng của hắn, nguy cơ trong tương lai vẫn còn không ít, hơn nữa những di hận khổ sở khắc sâu trong lòng, Vương Lãnh vẫn còn ghi nhớ.  

 

Cho nên nheo mắt lại, Vương Lãnh quay người chuẩn bị trở về phòng tiếp tục tu luyện, nhưng đúng lúc này, điện thoại của hắn vang lên.  

 

Rút điện thoại ra nhìn thì thấy trên điện thoại hiển thị là Tên Mập, Vương Lãnh không khỏi nhớ lại.  

 

Tên mập, tên đầy đủ là Tiết Duệ, là bạn cùng bàn với Vương Lãnh, cũng coi như là lâu la tùy tùng của Vương Lãnh, thường xuyên tụ tập ăn chơi với nhau.  

 

Gia cảnh của Tiết Duệ khá bình thường, không những không phải là thế gia, mà ngay đến giàu có cũng không được tính, cho nên mới quyết một lòng đi theo Vương Lãnh.  

 

Kiếp trước, Vương Lãnh bị xích bỏ tù, Tiết Duệ cũng thường xuyên tới thăm tù, việc này khiến Vương Lãnh cực kỳ cảm động, nhưng sau này cũng không thấy cậu ta tới nữa.  

 

Vốn Vương Lãnh còn tưởng Tiết Duệ không tới là bởi vì cậu ta cho rằng hắn không có hy vọng ra tù, không còn dựa dẫm được nữa cho nên mới dần dần xa cách.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK