Cô gái xinh đẹp cũng đứng phắt dậy vì kinh ngạc, ẩn chứa trong đôi mắt đẹp đó chỉ có một sự kinh hoàng, cảnh tượng này đã hoàn toàn phá vỡ thế giới quan của cô ta.
Trên thế giới, không ngờ lại có chiêu thức khủng khiếp đến như vậy.
Cô ta có thể cảm nhận được sự khiếp sợ này ngay cả khi chỉ đứng ở một bên!
Lúc này, vẻ mặt của lão Phó đã trở nên đông cứng lại, nhìn chằm chằm Vương Lãnh, trong lòng không ngừng kích động.
Ông ta biết rằng chỉ có võ giả cổ mạnh nhất, cao thủ Cang Kình, cũng tức là Đại tông sư, mới có đủ thực lực hóa kình vi hư, phóng ra khỏi cơ thể mình dễ dàng như vậy.
Sức mạnh kinh khủng và hư ảo đó chính là Cang Kình, năng lực của một Đại sư tông mới có thể huyễn hóa được!
Cảnh giới gặp thần bất hoại, ở cả cái đất Lam Tinh, dường như chỉ tồn tại trong lời đồn đại, hơn nữa có rất ít cường giả Cang Kình, cho nên mọi người đều cho rằng Cang Kình là cảnh giới mạnh nhất của võ giả cổ.
Và cảnh giới này, cho dù là một người có thiên phú yêu nghiệt, cũng phải ở cái tuổi 40 hoặc 50, thậm chí 70 hoặc 80, nhưng hiện tại, một vị Đại tông sư trẻ tuổi đáng sợ như vậy lại xuất hiện trước mặt ông ta.
Khiến cho ông ta cho dù có thản nhiên đến mấy, cũng không khỏi kích động.
Kinh hoàng một hồi lâu, lão Phó mới có phản ứng, lúc này mới nghe thấy tiếng hét không ngớt của Viên Vũ Phi.
Tuy rằng Viên Vũ Phi hành sự lỗ mãng, khiến ông ta không vui, nhưng rốt cuộc cũng là bạn của con trai mình, hôm nay lại ra ngoài cũng với ông ta, đương nhiên cần phải bảo vệ cho Viên Vũ Phi được an toàn.
Vì vậy, ông ta vội vàng lên tiếng: "Chàng trai, mau dừng tay, xin hãy tha mạng cho hắn ta một mạng!"
Nghe lão Phó nói vậy, cô gái xinh đẹp đột nhiên kinh hãi, cô ta chưa từng nghe thấy ông nội mình nói với ai một cách trang trọng như thế, rất hiếm thấy, chỉ có người đó mới được ông nội gọi như vậy.
Nếu người đó đừng nói là ở Hoa Hạ, thậm chí là ở cả Lam Tinh, danh tiếng đều vô cùng lẫy lừng, không ai dám khinh thường thì kính nể như vậy còn chấp nhận được, đằng này ông mình lại đi kính nể như vậy với một người thanh niên trẻ tuổi, khiến cô ta hết sức ngạc nhiên, cũng vô cùng nghi hoặc.
Vương Lãnh nghe xong cũng không hề quay đầu lại, cũng không đáp lại, lạnh lùng nhìn Viên Vũ Phi đang bị mình giữ trên không trung.
Hắn vốn không có dự định giết Viên Vũ Phi, tên này cũng chỉ là khiêu khích mà thôi, không đến mức khiến hắn có ý định giết.
Nhìn Viên Vũ Phi, Vương Lãnh giống như nhìn một con châu chấu, hắn mở miệng, chậm rãi nói: "Thực lực của tôi mạnh hơn anh, anh có phục không?"
Mặc dù lời nói của Vương Lãnh rất bình thản, nhưng giống như được thổi ra từ phía Bắc Cực, vô cùng lạnh lẽo.
Ngay cả hộ vệ bên cạnh cũng không khỏi run rẩy.
Viên Vũ Phi vội vàng gật đầu nói: "Tôi phục, tôi phục!"
Cơn đau kịch liệt vừa rồi đang hằn lên khắp cơ thể, gã ta chưa bao giờ cảm thấy đau đớn như thế này.
Mặt gã ta bỏ bừng lên, nước mắt rơi lã chã, không tự chủ được mà tè ra quần.