Theo bọn họ thấy, tuy rằng Vương Lãnh vô cùng kinh người, nhưng sức người cũng có hạn, chỉ cần mấy chục người họ vây lại thì ngay cả người có lợi hại đến đâu cũng bị đánh chết.
Nhìn thấy vẻ dữ tợn trong mắt đám côn đồ, Vương Chính Phong sửng sốt, vội vàng nói: "Chỉ cần các người dừng tay, tôi có thể cho các người 20 triệu hoặc 30 triệu tệ!"
Ông ấy quản lý tất cả tài sản của nhà họ Vương, vì vậy Vương Chính Phong sẽ không thấy xót chút nào.
Nhưng ông ấy đã nói như vậy rồi mà đám côn đồ vẫn dửng dưng như không.
Dù gì bọn họ và Vương Chính Phong không phải người cùng đường, lúc này Vương Chính Phong đồng ý đưa tiền nhưng sau đó lại nuốt lời, phản bội bọn họ thì sao?
Còn bọn họ giúp Vương Hải Sơn, cũng đồng thời nắm được chứng cứ phạm tội của ông ta khiến ông ta không cách nào lật lọng được, nếu Vương Hải Sơn muốn gọi cảnh sát đến xử lý thì người đầu tiên bị liên lụy là ông ta.
Vì vậy đám côn đồ mới không để tâm đến mà giống như sói dữ, từ từ vây quanh Vương Lãnh, con dao găm tẩm độc trên tay toát ra ánh sáng chết chóc đến đáng sợ!
Một đám côn đồ vây quanh Vương Lãnh, nhìn thấy ai cũng kinh hãi, nhưng hắn vẫn thản nhiên như trước.
Mãi cho đến khi đám côn đồ đã hoàn toàn áp sát, con dao găm trên tay nhanh chóng lao đến, Vương Lãnh mới đột ngột di chuyển!
Giống như bèo không rễ, bóng dáng Vương Lãnh không hình, không bóng, nhanh như gió lướt qua mấy tên côn đồ trong tích tắc.
Mỗi khi lướt qua một tên côn đồ, đều có người bay ra, rồi nặng nề ngã xuống đất, hét lên thảm thiết.
Không lâu sau, đám côn đồ vây quanh Vương Lãnh đều ngã xuống đất, không ai đối đầu lại hắn.
Tốc độ này nhanh đến kinh người!
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, có chút khó tin.
Không ngờ lại có người có thể đối phó với hơn 20 người đàn ông cường tráng một cách nhẹ nhàng như vậy!
Lúc này, Vương Hải Sơn mới cảm thấy sợ hãi, những con át chủ bài ông ta vất vả thuê được, không ngờ lại chịu không nổi một đòn!
Nhìn thấy Vương Lãnh đang nhìn mình, Vương Hải Sơn kinh hãi, vội vàng từ trong túi quần lấy ra một khẩu súng lục, sau đó bắn một phát.
Một tia lửa hừng hực bay về phía Vương Lãnh.
Nhưng Vương Lãnh chợt nghiêng đầu lại mang theo dư ảnh kinh khủng đã tránh được viên đạn đang bay đến.
Nếu như Vương Lãnh vừa mới đối phó mấy với chục tên côn đồ đã khiến người khác kinh hoàng đến không thốt lên lời, mà lúc này, hắn lại né tránh viên đạn với tốc độ khó tin, khiến tất cả mọi người đều phải phục sát đất!
Vương Hải Sơn hoảng hốt, không khỏi giật bắn mình, nhanh chóng chuyển khẩu súng lục chĩa về phía Vương Chính Phong.
Nếu không thể giết Vương Lãnh, vậy thì hãy giết Vương Chính Phong trước, ông ta phải kéo theo một người chịu tội thay!