Người phía sau không trả lời mà chỉ cúi đầu thấp hơn.
Anh ta có thể nghe ra, trong giọng nói của Vương Chính Phong chứa đầy muộn phiền và bất lực.
Anh ta không hề ngạc nhiên khi tại sao ông chủ lại bày ra vẻ mặt như vậy.
Trước đó, ông chủ yêu cầu anh ta điều tra xem Vương Lãnh có bị hãm hại không.
Mặc dù không hiểu tại sao Vương Chính Phong lại tin tưởng Vương Lãnh đến vậy, nhưng đây là mệnh lệnh của ông chủ, anh ta không dám lơ là, vì vậy đã nhanh chóng đi tìm hiểu mọi chuyện.
Bây giờ...cậu ấm cũng chỉ là cậu ấm mà thôi, tất cả chỉ là lời nói dối của hắn.
Vương Chính Phong nhìn xa xăm một hồi mới chậm rãi nói: "Lui xuống đi”.
Vì yêu thương Vương Lãnh nên ông ấy đồng ý cho hắn thời hạn ba ngày, cũng vì yêu thương mà lựa chọn tin tưởng, phái người đi điều tra, nhưng hiện giờ...
Vương Chính Phong lắc đầu thở dài, vẻ mặt u sầu.
Từ khu chung cư Lưu Hoa đến công viên ven hồ, Vương Lãnh đã ngồi ở đó hai ngày.
Cũng may, mặc dù công viên ven hồ có khá nhiều người qua lại, nhưng hầu như không ai tới khu rừng trúc hẻo lánh này, vì vậy Vương Lãnh có thể liên tục tu luyện mà không sợ bị quấy rầy.
Bây giờ đã là buổi tối ngày thứ ba, cũng chính là thời gian ba ngày theo thỏa thuận trước đó.
Một lát nữa, Vương Lãnh sẽ đến nhà họ Vương, xé nát khuôn mặt của Vương Hải Sơn và tước đoạt mọi thứ của ông ta!
Đương nhiên Vương Hải Sơn cũng sẽ không ngồi yên. Trong gần hai ngày, từ khi trở lại rừng trúc vào sáng hôm qua cho tới giờ, Vương Lãnh đã bị công kích thêm hai lần.
Đúng là, không đưa Vương Hải Sơn vào chỗ chết thì ông ta không cam tâm mà.
Chỉ tiếc là, cho dù hai tên sát thủ đó rất mạnh, công phu ẩn giấu khí tức rất cao siêu nhưng cuối cùng vẫn không thể qua mắt được một tiên tôn như Vương Lãnh.
Chỉ cần là người thường, thì tất cả đều không thoát khỏi số phận bị hắn chà đạp.
Trong hai ngày tu luyện này, thực lực của Vương Lãnh cũng không ngừng tăng lên, chỉ cần một bước chân nữa là có thể đạt tới giai đoạn giữa tầng thứ hai của Luyện Khí.
Có thể thấy, Thanh Đế Trường Sinh Quyết này lợi hại đến nhường nào!
Hai mắt từ từ mở ra, một tia tàn ác lóe lên trong mắt Vương Lãnh, hắn ngừng tu luyện, chậm rãi đứng lên.
Hắn phải chuẩn bị đến nơi hẹn, Vương Hải Sơn từng đánh hắn tới nỗi không ngóc đầu lên được, nay hắn đã trở lại, mang theo cả thù mới lẫn hận cũ, hắn nhất định phải khiến ông ta trả giá!
Tại tầng ba biệt thự nhà họ Vương, mọi người ngồi im lặng trong một căn phòng hội nghị lớn được trải thảm sang trọng, bên trong bày một chiếc bàn dài làm bằng gỗ lim và một chiếc tủ chứa đầy đồ cổ.
Những người ở đây đều đã có tuổi, trên mặt điểm nhiều nếp nhăn.