• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tất nhiên, nếu Tôn Đào vẫn hết lần này đến lần khác nhằm vào hắn, Vương Lãnh đương nhiên sẽ không bỏ qua, chờ lát nữa ắt sẽ có phần của Tôn Đào.  

 

Hắn cũng không nhìn Đồng Tinh Vũ, mà quay đầu hung hăng nhìn hai người đang giữ tên mập.  

 

Tuy bọn họ chỉ là tay sai của Đồng Tinh Vũ, nhưng gia cảnh cũng không tệ, vì vậy cũng không đến nỗi phải sợ Vương Lãnh chỉ vì một ánh mắt.  

 

Chỉ là Vương Lãnh lúc trước đúng là không thể làm bọn họ sợ hãi, nhưng sát ý nồng đậm trong con ngươi hiện tại của hắn khiến bọn họ cảm giác như đang ở trong địa ngục, khí lạnh không ngừng tuôn trào.  

 

"A".  

 

Bọn họ ngạc nhiên kêu lên, vội vàng buông tên mập ra, bỏ chạy trong bộ dạng hoảng sợ và thảm hại.  

 

Bọn họ không chạy tới cạnh Đồng Tinh Vũ, mà bỏ đi thật xa. Cảnh tượng này khiến Đồng Tinh Vũ và những người khác đều phải ngơ ngác.   

 

Chuyện này……  

 

Tất cả mọi người không còn gì để nói, dù biết Vương Lãnh xuất thân không tầm thường, nhưng cũng đâu đến nỗi khiến bọn họ phải bỏ chạy chỉ bằng một ánh mắt?   

 

Bọn họ bắt đầu nhìn Vương Lãnh trong nghi hoặc, lúc này bọn họ mới phát hiện, Vương Lãnh đã không còn là Vương Lãnh của lúc trước.  

 

 

 

Vương Lãnh chậm rãi đi về phía trước, lạnh lùng nói: "Ai cho anh cái gan dám bắt người của tôi?"  

 

Nghe vậy, lông mày của Đồng Tinh Vũ giật mạnh, dù lúc trước Vương Lãnh có ngang ngược cũng không dám nói với hắn ta như vậy, dù sao thế lực của hai người gần như tương đương nhau.  

 

Nhưng bây giờ hắn lại dám kiêu ngạo như vậy?  

 

Thấy Đồng Tinh Vũ khó chịu, Tôn Đào đương nhiên cũng muốn thay đại ca lên tiếng, hắn ta bước lên nói với Vương Lãnh: "Chết tiệt, vậy ai cho phép mày dám ăn nói như vậy với anh Vũ?"  

 

Vương Lãnh đảo mắt nhìn Tôn Đào, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt.  

 

Thấy nét mặt thay đổi của Vương Lãnh, Tôn Đào cảm thấy hơi kì lạ và có chút khó hiểu, nhưng ngay sau đó, Vương Lãnh đã ra tay.  

 

Hắn bước tới, duỗi chân phải đạp mạnh một cái vào bụng Tôn Đào khiến hắn ta ngã văng ra ngoài như một viên đạn.  

 

Sau khi ăn mấy cú đá, Tôn Đào nặng nề ngã xuống đất, lăn lộn nhiều vòng mới dừng lại.  

 

Hành động cũng như sức mạnh của Vương Lãnh khiến mọi người vô cùng kinh hãi!  

 

Trời ạ!  

 

Khủng khiếp quá!  

 

Đá một người nặng hơn 50 cân bay ra xa mấy chục mét?  

 

Phải biết, trước đây Vương Lãnh là một tên chỉ biết ăn chơi lêu lổng, ngay cả đạp ngã một người còn không thể chứ đừng nói đến việc đá bay một người.  

 

Vậy nên mọi người mới kinh ngạc tới vậy.  

 

Sau khi ngã xuống đất Tôn Đào trực tiếp bất tỉnh, một vệt máu từ từ tràn ra khóe miệng.  

 

Cú đá của Vương Lãnh đã khiến hắn ta bị nội thương nghiêm trọng.  

 

Đương nhiên, đây mới chỉ là ba phần sức mạnh của Vương Lãnh, nếu dùng hết sức lực, e là một người bình thường như Tôn Đào đã bị đạp tới đổ máu rồi!   



Chỉ là bây giờ đang ở trong trường học, không phải nơi kín đáo, Vương Lãnh không thể tùy tiện giết người, nên mới phải kiềm chế lại. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK