Mặc dù những vị trưởng lão này đã bảy tám mươi tuổi, nhưng đều là người rất thông minh, tuy bọn họ không có hứng thú với vị trí chủ nhà này, nhưng vì là liên quan đến lợi ích cá nhân nên ai cũng vô cùng coi trọng.
Vương Lãnh đứng ở cửa, mọi người quay đầu lại nhìn, thấy vẻ mặt thờ ơ của hắn, bọn họ nhất thời chấn động.
Khi biết tin Vương Lãnh đến, bọn họ đã rất kinh ngạc rồi, bây giờ nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, bọn họ lại càng kinh ngạc hơn.
Tuy những người này không biết rõ về Vương Lãnh, nhưng với thân phận là trưởng lão, bọn họ thỉnh thoảng cũng gặp mặt.
Trước kia cảm giác mà Vương Lãnh cho bọn họ chính là miệng lưỡi lanh lợi, ăn nói tùy tiện, nhưng hiện tại, thân hình mạnh mẽ cùng dáng vẻ bình tĩnh này khiến bọn họ không khỏi cảm thấy có chút xa lạ!
Ngoài ra, mọi người còn cảm thấy... một sự uy hiếp vô cùng mạnh mẽ.
Bị Vương Lãnh nhìn, không một ai dám lên tiếng.
Vương Chính Phong cũng có cảm giác này, nhưng lần trước khi bắt gian tại giường, ông ấy đã cảm nhận được sự bất thường của cháu trai, vì vậy lúc này ông ấy cũng không quá ngạc nhiên, chỉ là có chút kỳ vọng, hy vọng Vương Lãnh có thể đưa ra bằng chứng thuyết phục.
Vẻ mặt của Vương Hải Sơn thì hoàn toàn trái ngược với Vương Chính Phong, trong mắt chứa đầy sự kinh ngạc xen lẫn một chút hoảng sợ.
Những sát thủ lúc trước ông ta phái đi đều bặt vô âm tím, ông ta còn ôm một tia hy vọng rằng những sát thủ đó không hề chết hay sẩy tay mà chỉ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Dù sao trong mắt ông ta, Vương Lãnh cũng chỉ là một học sinh cấp ba, chắc chắn không thể nào đối phó được với ba tên sát thủ.
Nhưng bây giờ, khi Vương Lãnh vẫn lành lặn xuất hiện trước mặt ông ta, Vương Hải Sơn có cảm giác như mình đang gặp ma.
Quan trọng hơn là, ông ta cho rằng Vương Lãnh đưa ra khoảng thời gian ba ngày là vì muốn tìm cơ hội chạy trốn. Nhưng bây giờ hắn đột nhiên lại xuất hiện, lẽ nào... hắn thật sự đã tìm được chứng cứ rồi sao?
Vương Hải Sơn càng nghĩ càng hoảng sợ, may mà đã sắp xếp đường lui, cho dù Vương Lãnh thật sự tìm được chứng cứ, ông ta vẫn có cách dồn Vương Lãnh vào chỗ chết, chỉ là... sẽ có rất nhiều người phải tuẫn táng cùng hắn.
Sau khi nhìn bác cả, Vương Lãnh trực tiếp lướt qua mọi người.
Đảo mắt tới người đẹp đang ngồi trong góc.
Tô Hàm Vận vẫn xinh đẹp như vậy, chỉ là không còn sức sống như lúc trước, cả người u sầu, khiến Vương Lãnh cũng cảm thấy có chút bất lực.
Hắn trọng sinh vào thời điểm này, hoàn toàn không có khả năng ngăn cản bi kịch xảy ra, việc duy nhất mà hắn có thể làm chỉ là bù đắp, sau khi giải quyết xong mọi chuyện hắn sẽ cố gắng tìm cách bù đắp cho thiếu nữ xinh đẹp này.