Mục lục
Anh chồng khờ (full) - Trần Hạo - Bạch Phi Nhi (tác giả: Tinh Quân)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa nghe là người của Cửu Khúc thì Lưu Quân cười lạnh, giật bệnh án đi. 

"Đọc cái gì vậy? Cậu có tư cách xem bệnh án à? Có hiểu gì không mà đọc?", ông ta chế giễu. 

Những người xung quanh như tìm được nơi trút giận, nhắm mũi dùi vào Trần Hạo. 

"Cửu Khúc sản xuất thuốc kiểu gì vậy? Thuốc chữa viêm gan B của mấy người có vấn đề rồi!" 

"Đúng đấy, xảy ra chuyện Cửu Khúc phải chịu toàn bộ trách nhiệm!" 

Trần Hạo không quan tâm đến sự chỉ trích của những người này, nhìn bệnh nhân đang nằm trên giường. 

Bác sĩ chính Vương Tường vội vàng dẫn người thân bệnh nhân đang chờ ở ngoài vào: "Cậu ta là người của Cửu Khúc đấy, đòi bồi thường đi, công ty thuốc của cậu ta hại người nhà của hai người đấy!" 

Nghe thấy câu này, con trai Trương Tiểu Niên và mẹ của bệnh nhân xông đến, gương mặt đầm đìa nước mắt. 

"Sao mấy người có thể vô lương tâm làm ra thứ thuốc này chứ!" 

"Trả bố của tôi lại đây!" 

Hai mẹ con cực kỳ kích động, nước mắt rơi thành sông. 

Trần Hạo đang định nói rằng tình trạng của bệnh nhân Trương Kiến không phải do thuốc của Cửu Khúc gây ra. 

Đột nhiên thiết bị kêu lên một tiếng thật dài! 

Nhịp tim của Trương Kiến tức tốc hạ xuống, chẳng mấy chốc đã thành một đường ngang thẳng tắp. 

"Bố.

"Chồng ơi!" 

Hai mẹ con nhào tới, khóc lóc gào thét. 

Vương Tường thấy vậy, quát lớn: "Thuốc của Cửu Khúc làm bệnh nhân chết rồi, Cửu Khúc phải chịu trách nhiệm!" 

"Đúng vậy! Không thể bỏ qua cho họ được!" 

Lãnh đạo của các bệnh viện cũng hối hả hùa theo. 

Viện trưởng Lưu Quân dò hỏi cấp dưới đi theo mình: "Bên truyền thông đã đến đông đủ chưa? Rồi thì báo cho họ biết bệnh nhân chết do thuốc của Cửu Khúc!" 

"Rõ.

Cấp dưới vừa định đi làm nhiệm vụ thì Trần Hạo mỉm cười lên tiếng: "Viên trưởng Lưu, sao ông vội vàng thế?" 

Lưu Quân uy nghiêm đáp: "Vội vàng cái gì? Chẳng lẽ Cửu Khúc các cậu làm bậy còn bắt bệnh viện số một Lâm Thành chúng tôi chịu trách nhiệm à?" 

"Phải đấy! Thứ người gì thế!" 

"Đúng, rõ ràng là do thuốc có vấn đề!" 

Đám người này cái gì cũng nói được, cho rằng Cửu Khúc là cơ sở phải chịu trách nhiệm, còn mình thì là những thiên thần áo trắng! 

Trần Hạo cười khẩy: "Bệnh nhân chỉ chết lâm sàng mà mấy ông đã sốt ruột đùn đẩy trách nhiệm rồi, bệnh viện bây giờ đều tồi tệ đến mức này sao?" 

Nghe anh nói thế, họ sửng sốt rồi cười phá lên. 

"Thằng này bị ngu đúng không?" 

"Đúng đấy, nhịp tim đã dừng rồi mà còn nói chưa chết!" 

Trần Hạo không quan tâm đến sự trào phúng của họ, tiến lên bắt mạch cho bệnh nhân. 

Thấy cảnh này, Lưu Quân luống cuống gọi bảo vệ tới: "Bảo vệ đâu, kéo cậu ta ra ngoài cho tôi! Xằng bậy! Như vậy là không tôn trọng người chết!" 

Anh vẫn làm lơ, lấy kim châm cứu vừa mua được ở dưới ra chuẩn bị cấp cứu. 

Hai tên bảo vệ nhếch mép tiến lên, cho rằng đây là cơ hội tốt để nịnh bợ viện trưởng. Tên ngu si này dám chống đối Lưu Quân, đáng đời bị đánh! 

Hai người đi lên định tóm lấy cánh tay Trần Hạo thì bị anh tát cho văng ra ngoài phòng bệnh. 

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK