Trong số các quản lý cấp cao, ngoại trừ những người quyết tâm đứng về phía nhà họ Lưu, những người khác đều còng khai lên án nhà họ Lưu.
Một cuộc khủng hoảng đã biến thành một cuộc đấu tranh nội bộ dưới sự tráo trở của Trần Hạo.
Nhưng mà việc đã đến nước này rồi, dù là Lưu Phong hay Lưu Gia Ấn cũng đều biết đây là cuộc chiến cuối cùng!
Cho dù những người này phản đối thì cũng không ảnh hưởng đến cục diện chung, chỉ cần bọn họ nuốt chửng tập đoàn Bạch Thị, những người này cũng không còn quan trọng nữa, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết!
Trần Hạo cười nói: "Lưu Gia Ấn, tôi rất muốn nhìn xem ai dám lấy tiền ra đổi cố phần công ty với anh?"
Lưu Gia Ấn cười lạnh: "ở Hải
Dương, có rất nhiều dòng họ có mâu thuẫn với nhà họ Bạch. Nếu như tôi nói một câu, có phải sẽ có rất nhiều dòng họ muốn bỏ đá xuống giếng đối với tập đoàn Bạch Thị không?"
Lưu Phong cũng cười lạnh không ngừng: "Nhóc con, năng lực của cậu vượt quá sự suy đoán của tòi, đáng tiếc là cậu không nên kiêu ngạo như vậy. ở Hải Dương này không chỉ có nhà họ Lưu chúng tòi muốn nhà họ Bạch phải chết!"
Sau khi hai õng cháu nhà này tõ rõ thái độ, tương đương việc vạch mặt với nhà họ Bạch.
Bạch Phi Nhi ở một bên cau mày, tài kinh doanh của cô là trời cho, sở dĩ trước đây cô dám chuyển nhượng một phần cổ phần cho nhà họ Lưu là vì cô đã ước tính được số tiền mặt hiện có trong tay nhà họ.
Cô cảm thấy bây giờ nhà họ Lưu không có đủ năng lực để thực hiện vụ thu mua cổ phần còng ty mà Bạch Minh Hợp và Bạch Trình Viền nắm giữ theo quy mò lớn!
Quan trọng hơn là Bạch Phi Nhi đã tính qua, ngay cả khi không giữ được vị trí chủ tịch của tập đoàn Bạch Thị thì nhà họ Bạch vẫn có thể bán tháo số
cổ phần ở trong tay để trả đũa nhà họ Lưu!
Sau khi nhà họ Lưu vay tiền ở khắp nơi, nhất định là không thể tiếp tục nuốt số cố phần mà Bạch Phi Nhi bán ra ngoài, với một lượng lớn cổ phần của nhà họ Bạch trên thị trường, giá trị thị trường của cổ phần công ty ở trong tay nhà họ Lưu chắc chắn sẽ bị thu hẹp lại.
Bởi vì nhà họ đã đi vay rất nhiều tiền cộng với giá trị cổ phần của tập đoàn Bạch Thị bị thu hẹp lại nên không thế đối lấy tiền được, đòn đánh trả này của Bạch Phi Nhi có thể khiến cho nhà họ Lưu khó có thể chổng đờ
nổi! Mất cả chì lẫn chài!
Nhưng mà Bạch Phi Nhi cho rằng nếu như cô có thể nghĩ ra chuyện này thì một người cáo già như Lưu Phong cũng sẽ nghĩ ra được.
Vì vậy, Bạch Phi Nhi không nghĩ nhà họ Lưu sẽ làm ra chuyện này.
Nhưng nhà họ lại cố tình làm và không có một chút sợ hãi nào!
Vừa rồi Bạch Phi Nhi vẫn đang nghĩ, cuối cùng thì nhà họ Lưu còn chuẩn bị cái gì ở phía sau!
Bây giờ, nghe Lưu Phong nói một hồi, Bạch Phi Nhi lập tức hiểu ra, lúc trước khi cô trù tính đã không đế ý đến một dòng họ, nhà họ Hà!
Nhà họ Hà giúp đỡ nhà họ Lưu, nhà họ Lưu muốn bất động sản còn nhà họ Hà muốn có năng lượng mới! Phối hợp nhịp nhàng với nhau!
Vì vậy, nhà họ Lưu không sợ Bạch Phi Nhi sẽ làm ra chuyện ăn không được thì đạp đổ, thậm chí bọn họ vẫn luôn tính kế, nhân cơ hội này đế hoàn toàn đuổi nhà họ Bạch ra khỏi tập đoàn Bạch Thị, biến tập đoàn Bạch Thị hoàn toàn trở thành
tập đoàn Lưu Thị!
Nghĩ đến đây, Bạch Phi Nhi lại nhìn về phía Lưu Phong, lão già này thật là gừng càng già càng cay! Nhưng mà thật sự đáng tiếc khi ông ta bỏ qua một người không thế ngờ đến, đó là Trần Hạo! Sau khi nghĩ rõ ràng chuyện này, Bạch Phi Nhi cảm thấy vô cùng may mắn khi không đi đến một bước kia.
Trần Hạo cười nói: "Các người không tin tòi cũng không sao, nói chung thì cứ thử đi rồi sẽ biết những lời tôi nói là đúng hay sai?"
Lưu Gia Ấn cười lạnh rồi lấy
điện thoại gọi cho Hà Nham Đông, còn cố ý mở loa ngoài, điện thoại nhanh chóng được kết nối.
Không đợi Hà Nham Đòng lên tiếng nói chuyện, hắn ta lập tức thản nhiên nói, đồng thời còn dùng vẻ mặt khinh thường và ánh mắt thách thức nhìn về phía Trần Hạo.