Mà giờ phút này ở phía xa xa, Mạc Tử Kỳ và một gã đàn ông trông có vẻ nho nhã đang vô cùng thân thiết thì thầm cái gì đó.
Sau đó, ánh mắt anh ta dừng trên người Bạch Phi Nhi và Trần Hạo.
Lúc này, Bạch Phi Nhi đang xem xét kỹ sợi dây chuyền, mặc dù mọi người xung quanh đều tán thưởng nhưng có vẻ như cô cũng không hoàn toàn hài lòng, sau khi nghía vài lần nói: “Nếu như phần giữa của sợi dây này thu hẹp thêm hai centimet thì tốt!”
Nhân viên thấy Bạch Phi Nhi không hài lòng liền mỉm cười nói: “Thưa cô, thiết kế này là do chính anh Andrew tự mình thực hiện, chắc hẳn là anh ấy cũng đã nghĩ đến vấn đề mà cô vừa nói, nhất định là sau khi xem xét nhiều lần anh ấy mới quyết định lựa chọn thiết kế này”.
Bạch Phi Nhi mỉm cười gật đầu: “Xin lỗi, lời vừa rồi chỉ là sở thích cá nhân của tôi thôi, là tôi nhiều lời rồi”.
Trần Hạo suy nghĩ, nếu như Bạch Phi Nhi không hài lòng, anh sẽ nói Andrew sửa lại!
Nghĩ vậy, anh âm thầm gửi cho Andrew một tin nhắn.
Rất rõ ràng là người nhân viên này đã được đào tạo chuyên nghiệp: “Không sao thưa cô, tôi chỉ muốn giải thích một chút, cô xem, phần giữa này thiết kế như vậy là bởi anh Andrew cho rằng, đối với kim cương, đầy đặn và sáng bóng là một điều vô cùng quan trọng! Hơn nữa, ở Loba rất thịnh hành kiểu thiết kế…phần giữa dây chuyền như thế này!”
Bạch Phi Nhi cười nói: “Tôi không có ý nghi ngờ đại sư thiết kế, tôi chỉ cảm thấy nếu thu nhỏ phần giữa sợi dây chuyền này lại một chút thì có thể làm cho nó trông tinh tế hơn, mà tinh tế chính là thói quen thẩm mỹ của người nước Hoa!”
“Đúng vậy! Cô hiểu biết rất sâu rộng!”, nhân viên thật lòng khen ngợi.
Mà lúc này, Mạc Từ Kỳ và người thanh niên kia không biết vô tình hay cố ý đi tới gần, “trùng hợp” nghe được những lời vừa rồi của Bạch Phi Nhi.
Mạc Tử Kỳ cười nói: “Phi Nhi? Cô không hài lòng với thiết kế này sao? Nếu vậy thì cô tặng cho tôi đi! Tôi rất thích sợi dây chuyền này!”
Bạch Phi Nhi nhíu mày, cô biết Mạc Tử Kỳ vừa bị làm cho tức giận nên bây giờ lại tìm đến gây sự đây mà.
Nghĩ vậy, Bạch Phi Nhi cười nói: “Không phải, tôi chỉ nói ra ý kiến cá nhân thôi, không có ý muốn nhường lại sợi dây chuyền này cho người khác!”
Mạc Tử Kỳ mỉm cười nhưng trong lòng lại đang khinh bỉ Bạch Phi Nhi, chạy đến phòng làm việc của đại sư để ra vẻ, chỉ số thông minh của cô ta có vấn đề à?
Dây chuyền không thu hẹp phần giữa là kiểu dáng rất thịnh hành ở Loba, đây là phong cách riêng biệt, cô ta có hiểu không?
“Phi Nhi, tôi cảm thấy nếu cô đã không hài lòng về một điểm nào đó thì chắc chắn cô sẽ chọn một cái khác đúng theo yêu cầu của cô! Cô nói xem có đúng không?”
Bạch Phi Nhi sao có thể không biết, Mạc Tử Kỳ đang châm biếm cô, rõ ràng là lúc trước không thích Hà Nham Đông vậy mà còn cứ bám lấy người ta.
Nhưng Mạc Tử Kỳ lại không biết, đây không phải là điều mà Bạch Phi Nhi mong muốn, tất cả đều là do Hà Nham Đông đơn phương tình nguyện.
“Tuy rằng thiết kế này có chỗ không đúng ý tôi, nhưng về tổng thể thì tôi vẫn rất hài lòng, vậy nên tôi không thể bỏ thứ mà mình yêu thích được!”, Bạch Phi Nhi nói.
Mạc Tử Kỳ không có phản ứng gì, rõ ràng là đã tính toán tốt mọi thứ.
Cô ta nũng nịu quay người, nhìn về phía người đàn ông đẹp trai bên cạnh: “Tư Vũ, em rất thích sợi dây chuyền này, làm sao bây giờ!”
Người tên Tư Vũ kia nghe vậy mỉm cười, tiến lên phía trước một bước nói: “Cô Bạch, đàn ông thoả mãn ước nguyện của phụ nữ là điều nên làm, nếu như cô đã không hài lòng với sợi dây chuyền thì bán lại nó cho chúng tôi đi, tính cả tiền công và nguyên vật liệu của sợi dây chuyền kim cương này thì có lẽ giá cả tầm mười lăm triệu, thôi thì cứ làm tròn lên hai mươi triệu đi? Để lại nó cho chúng tôi, cô xem có được hay không?”
Bạch Phi Nhi có chút tức giận nói: “Anh này, tôi nghĩ tôi đã nói rõ ràng ý của tôi!”
Nói xong, cô chuẩn bị kéo Trần Hạo rời đi.