Lúc này, trong khu vực tạm giam, cảnh sát trông coi đã ngủ gà ngủ gật.
Mạc Tiểu Nhiễm bước vào, đi dọc theo hành lang của khu vực tạm giam, cuối cùng dừng lại trước cửa một căn phòng, nhìn biển số, cô ta nhớ là Trần Hạo bị nhốt ở phòng này.
Nhìn bên trong phòng tạm giam sạch sẽ, không khí tươi mát, đặc biệt là chăn giường mới tinh, trong lòng cô ta không nhịn được mà chửi thầm.
Mạc Tiểu Nhiễm thầm nghĩ, rốt cuộc là Ngô Thành đang làm việc cho nhà nước hay làm việc cho Trần Hạo vậy?
Có cần phải làm quá lên như vậy không? Cho dù là điều kiện của một khách sạn bình thường cũng không bằng được nơi này đâu?
Khi Mạc Tiểu Nhiễm đang chửi thầm trong lòng thì bỗng nhiên hoảng sợ, phát hiện ra điều gì đó không thích hợp, cô ta lập tức nhìn vào trong phòng tạm giam, hai mắt trợn tròn.
“Người đâu? Người đâu…”
Tiếng thứ nhất là Mạc Tiểu Nhiễm thốt ra theo bản năng, tiếng thứ hai, âm thanh của cô ta đề cao lên không ít đê-xi-ben.
Lúc này, cảnh sát đang ngủ nháy mắt bừng tỉnh, nghe thấy âm thanh của Mạc Tiểu Nhiễm liền hoảng hốt chạy tới: “Đội trưởng Mạc, sao cô lại ở đây?”
Mạc Tiểu Nhiễm bắt lấy tay của anh ta: “Người đâu? Trần Hạo đâu?”
Cảnh sát dụi dụi đôi mắt còn đang buồn ngủ, sau khi thấy rõ trong phòng giam không có ai, anh ta cũng lập tức thay đổi sắc mặt.
“Người…người, tôi không biết! Trước khi tôi ngủ người vẫn còn ở đây!”, tên cảnh sát mồ hôi lạnh chảy ròng ròng giải thích.
Mạc Tiểu Nhiễm biết bản lĩnh của Trần Hạo, nhất định là tên này thừa dịp cảnh sát không chú ý đã chạy ra khỏi phòng giam.
Nghĩ đến việc cô ta khó khăn lắm mới bắt được Trần Hạo, vậy mà anh lại cứ như vậy chạy thoát, nỗi tức giận trong lòng khó mà áp xuống được.
Cô ta hung tợn trừng mắt nhìn tên cảnh sát: “Nếu như không tìm thấy người, thì anh cứ chuẩn bị mà cuốn gói cút đi!”
Nói xong, Mạc Tiểu Nhiễm nhanh chóng rời khỏi khu vực tạm giam.
Ra đến cửa khu vực tạm giam, Mạc Tiểu Nhiễm lấy điện thoại ra, sau khi do dự một lúc lâu, cô ta vẫn quyết định gọi điện thoại để tìm người cung cấp thông tin, bỏ ra năm nghìn tiền phí, cô ta biết được đêm nay, nhà họ Hạ điều động người lên tỉnh.
Nhất thời, cô ta ý thức được rằng, có thể Trần Hạo đang có hành động nhắm vào Thiên gia.
Giang Chiến Thiên gặp chuyện không may, nhà họ Hạ cũng không yên ổn, chứng cứ nhắm vào Trần Hạo lại không ngừng lộ ra, Mạc Tiểu Nhiễm chợt nhận ra, Thiên gia đang giở trò!
Lúc này, Trần Hạo biến mất không dấu vết, nhà họ Hạ điều động lực lượng, lại đi về phía tỉnh, rất có thể là nhắm vào Thiên gia.
Nhưng mà, lần điều động này lại là một tin tức tốt đối với Mạc Tiểu Nhiễm!
Vừa nãy cô ta còn đang hoang mang vì không tìm thấy chứng cứ phạm tội nghiêm trọng của Trần Hạo.
Bây giờ, anh dẫn người đi lên tỉnh, chỉ cần cô ta bắt được người, Trần Hạo còn có thể chối cãi sao?