Mục lục
Ông bố thiếu soái (full) – Hạng Tư Thành – Truyện tác giả: Vũ Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Người như ông ta đương nhiên biết đạo đối nhân xử thế, thái độ của Hạng Tư Thành lúc này cũng chỉ là bởi vì quá quan tâm một người mà rối bời thôi, cho nên Lục Chính Quốc chắc chắn sẽ không cùng anh nói nhiều về vấn đề này nữa. 

 Hạng Tư Thành không nói chuyện, mà đi thẳng đến bên cạnh Vân Tịnh Nhã ngồi xuống, khuôn mặt Vân Tịnh Nhã uất ức nhìn Hạng Tư Thành, giống như đứa trẻ làm chuyện sai trái. 

 Vừa rồi thực sự cô quá bất cẩn, lúc nhìn thấy Hạng Tư Thành đẩy cửa đi vào, vẻ mặt lo lắng đó, khiến trong lòng Vân Tịnh Nhã cảm thấy không thoải mái. 

 Đương nhiên Hạng Tư Thành cũng không có ý trách móc cô. 

 “Thực ra lúc anh rời khỏi chỗ Giang Bách Thần, tôi đã phái người đi theo anh, tôi không có ý theo dõi anh, chỉ là muốn tạo điều kiện cho buổi gặp mặt hôm nay”, Lục Chính Quốc nói. 

 “Nói cái gì tôi không biết ấy!”, trong lòng Hạng Tư Thành không tỏ ra quá kinh ngạc, bởi vì anh sớm đã nhận ra có người theo dõi mình, nhưng bởi vì những người này đều là người bình thường, nên Hạng Tư Thành cũng không quá để tâm. 

 Thậm chí trong lòng Hạng Tư Thành tin là, nếu những người này không mang theo vũ khí, đến Vân Tịnh Nhã bọn họ cũng không làm gì được. 

 Đối mặt với sự điềm tĩnh của Hạng Tư Thành, Lục Chính Quốc biết chút mánh khóe này hoàn toàn không thể qua khỏi mắt anh, mà lời của anh cũng chính là những gì tiếp theo Lục Chính Quốc muốn nói. 

 “May mà anh không cắt đuôi, nếu không thật sự bị bại lộ rồi, thực ra người tôi sắp xếp không phải là để theo dõi anh, mà là để bí mật theo dõi người của em trai tôi”, Lục Chính Quốc nói. 

 “Ồ? Em trai ông?”, Hạng Tư Thành cười nói. 

 Hạng Tư Thành biết rõ trước đây Vân Tịnh Nhã có phân tích Lục Chính Quốc không có thiện ý như vẻ bề ngoài. 

 Nhưng hôm nay người này lại chủ động tìm mình, trong lòng ông ta rốt cuộc đang tính toán cái gì?  

 “Lục Chính Quân sẽ không chịu để yên, nhưng lần này bị ông cụ áp chế, nên chú ta chỉ có thể lén lút làm việc, để gặp anh, tôi cũng chỉ có thể chờ cơ hội”, Lục Chính Quốc nói. 

 “Lục Chính Quân liên hệ vô cùng mật thiết với nước ngoài, ông cụ cũng biết việc này, nhưng hiện tại không có bằng chứng, nên không có cách nào vạch trần, nhỡ ra chó cùng rứt giậu, đến lúc đó nhất định sẽ là một trận gió tanh mưa máu”, Lục Chính Quốc nói. 

 “Ý kiến của ông cụ như nào?”, Hạng Tư Thành hỏi. 

 “Hiện tại ông cụ rất cảnh giác với chú ta, cuộc gặp bí mật lần này của chúng ta, cũng là ông cụ gợi ý, ông cụ muốn anh giúp đỡ nhà họ Lục”, Lục Chính Quốc nói. 

 Nói đến đây, vẻ mặt ông ta lộ ra chút bất lực, mặc dù năng lực của ông ta hơn em trai mình, nhưng trên con đường họ đi qua, đã định trước ông ta không thể chống chọi với em trai mình. 

 “Tìm được thế lực nước ngoài phía sau chú ta, đó là lí do tại sao tôi phải hạ độc chết những người đó!”, Lục Chính Quốc nói sự thật. 

 Ông ta đi hội sở của Giang Bách Thần chính là để đầu độc chết những người bị Hạng Tư Thành bắt hôm trước, những người đó là người dưới của em trai ông ta, nếu chết dưới tay của Hạng Tư Thành, thì em trai ông ta và Hạng Tư Thành ắt sẽ đối đầu nhau.  

 Mặc dù cách làm này rất không công bằng với Hạng Tư Thành, nhưng ông ta chỉ có thể đưa ra hạ sách này. 

 Ngay từ khi lần đầu tiên nhìn thấy Hạng Tư Thành, Lục Chính Quốc và bố của ông ta đã biết người này chắc chắn không phải là người bình thường, muốn anh làm việc cho mình là điều không thể. 

 

“Ông đây là không đánh mà tự khai sao? Hay là…”, Hạng Tư Thành mỉm cười.

Ngoài miệng Hạng Tư Thành không quan tâm, nhưng trong lòng lại nổi lên một cơn sóng lớn cuồn cuộn, xem ra phân tích của Vân Tịnh Nhã thực sự vô cùng chính xác.

Thấy Lục Chính Quốc thẳng thắn nói ra những điều này, Hạng Tư Thành cũng không có gì để nói, dẫu sao sự việc cũng đã xảy ra, hiện tại có oán trách, cũng chẳng có ích gì.

“Thế lực của ông cụ lớn mạnh, muốn qua mặt ông ấy, cũng không dễ dàng, việc của nhà các ông tại sao lại muốn người ngoài như tôi tham dự vào?”, Hạng Tư Thành nói.

“Để chắc chắn không xảy ra sai sót gì!”, Lục Chính Quốc nói.

“Hiện tại nhìn bề ngoài gia tộc có vẻ gió yên sóng lặng, nhưng thực ra bên trong đã gió giục mây vần, nói gì thì nói, tôi cũng là đang cố gắng vì gia chủ”, Lục Chính Quốc mỉm cười.

“Không ở trên vị trí đó thì không bàn về việc của vị trí đó, ở trong gia tộc lớn như vậy, ai cũng có chỗ khó như ông ấy”, Lục Chính Quốc tiếp tục nói.

“Cần tôi làm gì?”, Hạng Tư Thành hỏi.

“Trước tiên không nói đến việc anh cần làm gì cho chúng tôi, ý của ông cụ là trong thời điểm mấu chốt hy vọng anh có thể ra tay giúp đỡ, việc này không thể nóng vội, cần phải bàn bạc kỹ hơn, thế lực các bên ô hợp phức tạp, rắc rối khó gỡ, một chút sơ suất sẽ xôi hỏng bỏng không, đến lúc đó không phải ai cũng có thể tiếp nhận được hậu quả đó”, Lục Chính Quốc nói.

Hạng Tư Thành gật đầu, nhưng trong lòng lại đồng cảm với những người ở trong gia tộc lớn như vậy, thậm chí còn có chút thương xót.

“Ngoài ra sau khi tất cả mọi việc kết thúc, thế lực của nhà họ Lục sẽ rút khỏi thành phố Thiên Hải, ông cụ quyết định giao toàn bộ thế lực hiện có cho anh”, Lục Chính Quốc ném ra một câu chấn động.

“Cái gì?!”, Hạng Tư Thành không ngờ còn có việc như này.

Ngay cả Vân Tịnh Nhã ở bên cạnh nghe thấy câu này, trên mặt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, phải biết rằng thực lực của nhà họ Lục còn lớn hơn nhà họ Diệp của bọn họ rất nhiều, đừng thấy chỉ có một Thiên Hải nhỏ bé, nếu đến lúc đó toàn bộ thế lực đều được Hạng Tư Thành tiếp quản, thì chắn chắn không phải người bình thường có thể tưởng tượng được.

“Anh Hạng không cần ngạc nhiên, ông cụ nhà tôi nhìn người xưa nay rất chuẩn, trong lòng ông cụ nhà tôi, anh không phải là người bình thường, giao những thứ này cho người ngoài, hoặc giao cho người trong nhà có ý đồ xấu, còn không bằng giao cho anh tốt hơn”, Lục Chính Quốc nói.

Kỳ thực trong lòng ông ta, không hứng thú với những thế lực này của gia tộc, suy cho cùng ông ta chỉ là một người làm ăn, vì danh vì lợi, nhưng là chuyện trong một sớm một chiều.

Thậm chí việc tranh giành vị trí gia chủ, cũng không phải là ý định ban đầu của ông ta, nhưng tiếc rằng em trai của ông ta không phải là một người tốt, rất khó có thể tưởng tượng sau khi em ông ta lên nắm quyền sẽ làm ra những việc gì.

Quốc gia cũng sẽ không cho phép một người có liên hệ mật thiết với thế lực nước ngoài tiếp nhận thế lực lớn như vậy.

Hạng Tư Thành không có hứng thú với các thế lực ở Thiên Hải, anh chỉ không ngờ ông cụ nhà họ Lục sẽ có suy nghĩ như vậy.

Ba người trong phòng, nói chuyện một lát, sau đó bí mật rời đi, mà nội dung của cuộc nói chuyện ngày hôm nay không có người thứ tư được biết.

Sau khi về đến nhà, trong lòng Hạng Tư Thành vẫn chưa thể bình tĩnh, dụng ý nhà họ Lục hẳn là sẽ không đơn giản như vậy, lại đem cho một miếng bánh to như vậy.

Hạng Tư Thành biết rằng trên đời này không có bữa cơm nào là miễn phí, phía sau bữa cơm thịnh soạn này anh sẽ phải trả cái giá như thế nào đây, đến anh cũng không biết.

Nhưng Hạng Tư Thành, chắc chắn không phải là người lo trước lo sau, nếu muốn xây cầu nối văn hóa trong thế tục, thực lực của bản thân mặc dù rất quan trọng, nhưng nếu không có thế lực cũng chẳng làm nên việc gì.

Dù sao hiện tại không phải là giang hồ cổ đại, sức lực một người không thể vượt được bao nhiêu sóng gió, nếu nắm chắc thế lực của nhà họ Lục ở thành phố Thiên Hải trong tay, đối với Hạng Tư Thành mà nói, chỉ có lợi mà không có hại.

Hít một hơi thật sâu, Hạng Tư Thành yên lặng nằm trên giường, nhìn cảnh đêm phồn hoa mỹ lệ của thành phố bên ngoài cửa sổ, lần đầu tiên trong lòng anh nổi lên ham muốn mãnh liệt như vậy.

Mặc dù Phật học từ đầu đến cuối đều nhấn mạnh đến việc rời xa vật chất, không tranh với đời, nhưng ở trong cuộc sống thế tục như này, có mấy người có thể gần bùn mà chẳng hơi tanh mùi bùn chứ?

Trong lòng có lý tưởng, bên cạnh có tình cảm chân thành, thì cần phải có năng lực tuyệt đối để bảo vệ và giữ gìn.

Xã hội này không có công bằng và chính nghĩa, chỉ có bạn cố gắng hơn người khác mà thôi.

Hạng Tư Thành cười nhạt, con người sống trên đời biết việc nào nên làm việc nào không nên làm, sao có thể không có thành tựu chứ?

Lại nói đến Lục Chính Quân của nhà họ Lục, cho dù không có buổi gặp mặt ngày hôm nay, Hạng Tư Thành cũng sẽ không bỏ qua cho ông ta, đương nhiên Lục Chính Quân cũng sẽ không chịu để yên.

Cho dù là vì Mạnh Tử Ngâm, Hạng Tư Thành cũng tuyệt đối không để phiền phức này lại.

Nghĩ đến Mạnh Tử Ngâm, Hạng Tư Thành lắc đầu, cô gái này đúng là bí ẩn, sau lần gặp mặt lần trước, Hạng Tư Thành cũng không có tin tức của cô ta.

Rất nhiều lần Hạng Tư Thành muốn nói nhưng lại nuốt lại, anh muốn bảo vệ Mạnh Tử Ngâm, nhưng trong lòng Hạng Tư Thành hiểu rõ, cô gái này sẽ không chịu để người khác bảo vệ.

Nếu không cũng sẽ không bị Lục Chính Quân truy sát chạy trốn gần nửa năm.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK