Chương 152: Quyền đại diện
Chủ tịch Chương Chính Tu của tập đoàn Mộ Tư đang đổ mồ hôi đầm đìa, đi tới trước mặt Vân Tịnh Nhã và nói: "Vì bản thiết kế đá quý lần này, công ty đã thuê bậc thầy trong làng thiết kế quảng cáo là anh Từ Hiểu Thông đích thân đạo diễn, nhưng chúng ta đã thay năm, sáu nữ minh tinh, thậm chí bỏ ra hai chục triệu để mời cô Dương Mật Mật - ngôi sao nữ đang nổi nhất hiện nay làm người đại diện, nhưng kiểu gì cũng không qua được ải của đạo diễn Từ!"
"Chỉ còn vài ngày nữa là tới ngày chúng ta mở bán chính thức rồi, nếu bây giờ vẫn chưa tiến hành quảng cáo được thì hỏng việc mất!"
Lúc này, một giọng nữ cao ngạo vang lên: "Tôi thật sự không hiểu, vì sao tôi lại không được?"
"Thử hỏi trong nước ta hiện nay, có ai thích hợp với tuyệt tác của đại sư Karen hơn Dương Mật Mật này nữa?"
"Đúng thế, chỉ có Mật Mật là phù hợp nhất!"
"Đạo diễn chó má gì không biết, chẳng có mắt thẩm mỹ gì cả! Mật Mật xinh đẹp tự nhiên, ngoài cô ấy ra thì còn ai có tư cách để đại diện cho tuyệt tác của đại sư Karen nữa?"
Những tiếng ủng hộ của fan vang lên rầm rộ. Dương Mật Mật đắc ý hất cằm lên, đi tới trước mặt một người đàn ông nhã nhặn, nói như thể mình cao quý lắm: "Đạo diễn Từ, thời gian của tôi quý giá lắm đó, một phút hàng triệu đấy!"
Ai ngờ, đối mặt với ngôi sao đang sốt xình xịch này, Từ Hiểu Thông chẳng buồn ngước mắt lên, lạnh lùng nói: "Trông cô quá phong trần, không hợp đeo loại đá quý tượng trưng cho sự thuần khiết như vậy!"
"Anh..."
"Được, anh nói tôi không xứng, vậy tôi cũng muốn xem thử ai có tư cách đeo nó hơn tôi!"
"Xin lỗi vì đã ngắt lời!"
Lúc này, Vân Tịnh Nhã bước tới, cô cúi người, áy náy nói với Từ Hiểu Thông: "Đạo diễn Từ, tôi là giám đốc bộ phận thiết kế của tập đoàn Mộ Tư, không biết tôi có thể..."
Nghe thấy có người lên tiếng, Từ Hiểu Thông vô thức ngẩng đầu lên. Nhìn thấy khuôn mặt của Vân Tịnh Nhã, anh ta lập tức sửng sốt, đôi mắt lóe sáng, đứng bật dậy khiến Vân Tịnh Nhã giật nảy mình.
Nhìn cặp mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô của anh ta, trái tim Vân Tịnh Nhã đập bình bịch, nhưng vẫn cố nói hết câu: "Đạo diễn Từ, tôi có thể trò chuyện với anh được không?"
"Đứng thẳng! Đừng nhúc nhích!"
Một câu nói chẳng liên quan gì tới câu hỏi của Vân Tịnh Nhã.
Vân Tịnh Nhã hơi ngẩn ngơ, theo bản năng, cô đứng thẳng lên theo yêu cầu của anh ta. Từ Hiểu Thông đi ba vòng xung quanh cô, cuối cùng vỗ mạnh vào đùi: "Tốt quá rồi! Đây mới là người mà tôi muốn tìm!"
"Một cô công chúa đại diện cho sự thuần khiết và tôn quý, khí chất thần tiên không nhiễm bụi trần, đây mới là sự phối hợp hoàn mỹ nhất với phiên bản đá quý này!"
"Cô à, cô có đồng ý làm người phát ngôn cho đá quý Trái Tim Của Biển không?"
Câu nói ấy khiến tất cả mọi người sửng sốt.
Một lúc lâu sau, Vân Tịnh Nhã mới phản ứng lại, cô vội vàng xua tay: "Đạo diễn Từ, tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi, tôi chỉ tới để trao đổi về..."
Cô còn chưa dứt lời, một giọng nói the thé đã ngắt lời: "Để cô ta làm người phát ngôn? Đùa gì vậy?"
Dương Mật Mật vênh váo bước tới, nhìn Vân Tịnh Nhã với vẻ khinh thường: "Cô ta là cái thá gì, có tư cách gì làm người đại diện cho Trái Tim Của Biển?"
Nghe lời nói không chút khách khí của cô ta, Vân Tịnh Nhã cắn môi, nhưng vẫn nhẫn nại nói: "Cô Dương, tôi không định đoạt quyền đại diện của cô".
"Không soi gương mà nhìn lại mặt mình, ăn mặc quê mùa, cô là cái thá gì mà đòi tranh đoạt với tôi?"
Cách ăn nói cay nghiệt ấy khiến Hạng Tư Thành đứng bên cạnh cũng cảm thấy nổi giận. Vân Tịnh Nhã chưa kịp nói gì thì anh đã bước tới, mở miệng nói: "Nhã Nhã, đạo diễn Từ tin tưởng em thì chi bằng em thử xem sao".
"Xời, đúng là kiểu người gì cũng có!"
Dương Mật Mật khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Anh tưởng chỉ có một khuôn mặt xinh đẹp là quay chụp được một bản quảng cáo hả?"
"Tôi nói cho anh biết, kiểu tóc cao cấp, quần áo xa xỉ, mỗi một thứ đều không thể thiếu được! Ăn mặc quê mùa như thế, định làm người ta buồn nôn sao?"
Đám fan hâm mộ lập tức hùa theo: "Đúng thế, cái cách ăn mặc rẻ rúng ấy của cô mà cũng đòi đoạt quyền đại diện với Mật Mật của chúng tôi?"
"Đúng thế! Cô có biết bộ quần áo trên người Mật Mật đắt đến mức nào không? Đó là lễ phục xa hoa do bậc thầy thiết kế mang tầm cỡ quốc tế làm thủ công, những mấy triệu đó! Nghèo kiết xác như cô thì liệu có mua nổi không?!"
Vô số tiếng trào phúng vang lên, Dương Mật Mật khoanh tay trước ngực, cao ngạo hất cằm lên: "Không phải ai cũng mua nổi quần áo đẳng cấp như thế đâu!"
"Trông cô như thế này thì chỉ xứng với hàng vỉa hè giá rẻ thôi!"
"Quần áo khó mua lắm sao?"
Giọng nói thản nhiên của Hạng Tư Thành vọng tới, anh nói với Vân Tịnh Nhã: "Nhã Nhã, chờ anh mấy phút!"
Dứt lời, anh lấy điện thoại ra gửi mấy tin nhắn. Nhìn dáng vẻ "như thật" của anh, Dương Mật Mật lại nở nụ cười: "Chờ anh mấy phút làm gì? Chẳng lẽ anh có thể biến gà rừng thành phượng hoàng được sao?"
"Tấu hài!"
Hạng Tư Thành hờ hững nhìn cô ta: "Năm phút sau cô sẽ biết là có biến được thành phượng hoàng hay không!"
"Ái chà, chém gió kinh thật, kiểu này thì thành bão mất thôi!"
"Được, tôi sẽ chống mắt lên xem anh có thể làm được gì trong năm phút!"
Sau đó, cô ta vênh váo ngồi xuống ghế. Thời gian trôi qua từng giây từng phút một, chỉ nhoáng cái đã qua năm phút. Dương Mật Mật nhìn Hạng Tư Thành, cười nhạo nói: "Người của anh đâu? Chắc không phải là đám thợ may nông thôn đấy chứ!"
"Ha ha..."
Cả ekip cười phá lên. Đúng lúc này, một bóng người vội vã bước tới. Nhìn thấy ông ấy, Dương Mật Mật mở to đôi mắt, sửa sang lại quần áo rồi tươi cười bước tới: "Thầy Tony, sao thầy lại ở đây!"
"Thầy là nhà tạo mẫu tóc mang tầm cỡ quốc tế cơ mà, tôi hẹn trước bao lâu mà cũng không hẹn được thầy. Hôm nay thầy có rảnh tạo mẫu tóc cho tôi không?"
"Đúng thế! Cô có biết bộ quần áo trên người Mật Mật đắt đến mức nào không? Đó là lễ phục xa hoa do bậc thầy thiết kế mang tầm cỡ quốc tế làm thủ công, những mấy triệu đó! Nghèo kiết xác như cô thì liệu có mua nổi không?!"
Vô số tiếng trào phúng vang lên, Dương Mật Mật khoanh tay trước ngực, cao ngạo hất cằm lên: "Không phải ai cũng mua nổi quần áo đẳng cấp như thế đâu!"
"Trông cô như thế này thì chỉ xứng với hàng vỉa hè giá rẻ thôi!"
"Quần áo khó mua lắm sao?"
Giọng nói thản nhiên của Hạng Tư Thành vọng tới, anh nói với Vân Tịnh Nhã: "Nhã Nhã, chờ anh mấy phút!"
Dứt lời, anh lấy điện thoại ra gửi mấy tin nhắn. Nhìn dáng vẻ "như thật" của anh, Dương Mật Mật lại nở nụ cười: "Chờ anh mấy phút làm gì? Chẳng lẽ anh có thể biến gà rừng thành phượng hoàng được sao?"
"Tấu hài!"
Hạng Tư Thành hờ hững nhìn cô ta: "Năm phút sau cô sẽ biết là có biến được thành phượng hoàng hay không!"
"Ái chà, chém gió kinh thật, kiểu này thì thành bão mất thôi!"
"Được, tôi sẽ chống mắt lên xem anh có thể làm được gì trong năm phút!"
Sau đó, cô ta vênh váo ngồi xuống ghế. Thời gian trôi qua từng giây từng phút một, chỉ nhoáng cái đã qua năm phút. Dương Mật Mật nhìn Hạng Tư Thành, cười nhạo nói: "Người của anh đâu? Chắc không phải là đám thợ may nông thôn đấy chứ!"
"Ha ha..."
Cả ekip cười phá lên. Đúng lúc này, một bóng người vội vã bước tới. Nhìn thấy ông ấy, Dương Mật Mật mở to đôi mắt, sửa sang lại quần áo rồi tươi cười bước tới: "Thầy Tony, sao thầy lại ở đây!"
"Thầy là nhà tạo mẫu tóc mang tầm cỡ quốc tế cơ mà, tôi hẹn trước bao lâu mà cũng không hẹn được thầy. Hôm nay thầy có rảnh tạo mẫu tóc cho tôi không?"
Ai ngờ Tony chỉ nhìn cô ta một cái, nhưng chẳng đoái hoài gì tới cô ta mà lên tiếng hỏi: "Xin hỏi ai là cô Vân Tịnh Nhã?"
Vân Tịnh Nhã nghi hoặc bước ra: "Tôi là Vân Tịnh Nhã, không biết ông tìm tôi có chuyện gì?"
Trên mặt Tony lập tức hiện lên nụ cười tươi rói, ông ấy đi tới trước mặt cô rồi chào theo nghi thức tiêu chuẩn của phương tây: "Thưa cô Vân tôn quý, được tạo mẫu tóc cho cô là niềm vinh hạnh của tôi!"
"Xin cô hãy tin tôi, tôi nhất định sẽ dốc hết tài năng để tạo một kiểu tóc hoàn hảo nhất cho cô!"
Ông ấy vừa dứt lời, bầu không khí chìm vào yên tĩnh, Dương Mật Mật há hốc miệng ra.
----------------------------