Mục lục
Ông bố thiếu soái (full) – Hạng Tư Thành – Truyện tác giả: Vũ Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 346: Trúng rồi!

Người thanh niên nhìn anh, đột nhiên bật ra một tràng cười mỉa mai: “Thằng cha này, có phải mày nghèo đến phát điên rồi không? Mày nói trúng năm triệu là sẽ trúng năm triệu? Mày cho rằng công ty xổ số là của nhà mày mở à?”

Nói xong liền vung tay, đập một chồng vé số dày lên bàn, bộ dạng vênh váo hống hách: “Nhìn thấy không, chỉ những người như tao, mới xứng được gọi là khách hàng!”

Hạng Tư Thành nhướng mày, một chồng dày như này, e rằng cũng không dưới bốn mươi năm mươi ngàn...

Nhìn thấy vẻ mặt của Hạng Tư Thành, người thanh niên dường như có cảm giác thành tựu, không đợi Hạng Tư Thành nói, liền dương dương tự đắc nói: “Chắc mày cảm thấy rất khó hiểu, tại sao tao lại dùng nhiều tiền như vậy đi mua vé số, cái tao có là tiền, mua vé xố, chỉ là muốn theo đuổi cảm giác trúng thưởng mà thôi, cho dù đến một tờ cũng không trúng, cũng không sao cả, tiêu bốn mươi năm mươi ngàn để tao mua vui một ngày cũng đáng!”

“Đương nhiên, đối với người nghèo như bọn mày, cách nghĩ của những người có tiền như tao, chúng mày làm sao mà hiểu được!”

Nhìn thấy bộ dạng dương dương tự đắc của hắn ta, Hồ Kiệt ở một bên không chịu nổi nữa, so độ giàu có? Cả thành phố Tô Hàng này, ai dám so với nhà họ Hồ?

Mặc dù anh ta chỉ là một chi thứ xoàng xĩnh, nhưng tài sản của anh ta, không phải gia đình giàu có quyền thế bình thường có thể so sánh được!

Nhìn thấy Hồ Kiệt sắp nổi giận, Hạng Tư Thành giơ tay ngăn cản, lúc này, ông chủ cửa hàng vé số cũng châm chọc nhìn anh, quái gở nói: “Một đám nghèo hèn, còn không mau đi đi? Ảnh hưởng đến tâm trạng của khách quý, mấy người các anh có bồi thường được không?”

Ai ngờ Hạng Tư Thành không những không rời đi, ngược lại vẫn ung dung bình tĩnh ngồi trên sô pha, thong thả nói: “Vậy nếu ông làm lỡ mất vé số năm triệu của tôi, ông bồi thường được không?”

“Này! Tôi thấy anh là cố ý đến đây làm loạn!”

“Trúng năm triệu, anh mà có thể trúng năm triệu, tôi đây sẽ ăn hết tất cả vé số trong cửa hàng tôi!”

Người thanh niên cũng chế giễu: “Đúng là một đám nghèo đến điên rồi!”

“Ông chủ, ông để cho thằng đó mua!”

“Tao lại muốn nhìn xem, hai đồng này của mày, làm thế nào biến thành năm triệu được!”

Ánh mắt Hạng Tư Thành khẽ thay đổi: “Vậy nếu tao thật sự trúng thì sao?”

Người thanh niên liền nói: “Nếu mày thật sự trúng năm triệu, tao sẽ lập tức tặng thêm năm triệu cho mày!”

“Được!”

Hạng Tư Thành cười lên: “Vậy chúng ta, cứ quyết định như vậy đi!”

Sau đó, Hạng Tư Thành vẫy tay ra hiệu với Hồ Kiệt, nói vài câu bên tai anh ta, chỉ thấy hai mắt Hồ Kiệt bỗng trợn tròn lên, chỉ thấy Hồ Kiệt lắp bắp nói: “Anh...anh rể, anh nói thật sao?”

Hạng Tư Thành khẽ liếc anh ta: “Anh thấy tôi có giống như đang đùa không?”

“Hay là, anh không nỡ?”

Hồ Kiệt vội vàng nói: “Không không! Một câu của anh rể, đừng nói đến mấy thứ này, cho dù khiến tôi khuynh gia bại sản, Hồ Kiệt tôi cũng không có ý kiến!”

Người thanh niên giễu cợt nói: “Khuynh gia bại sản? Nhìn bộ dạng này của mày, khuynh gia bại sản, cũng không gom nổi mấy chục ngàn!”

“Mẹ kiếp, tao...”

Hạng Tư Thành nhìn anh ta: “Được rồi, đừng lãng phí thời gian trên người những kẻ vô dụng, nhanh chóng đi làm việc đi!”

Hồ Kiệt hung hăng trừng người thanh niên: “Thằng nhãi, mày đợi đấy cho tao!”

Nói xong, dẫn theo người của mình vội vã rời đi.

Nhìn thấy bộ dạng như làm ra vẻ của bọn họ, ông chủ cửa hàng vé số quái gở nói: “Mau nói ra dãy số năm triệu của anh đi, để cho chúng tôi được mở rộng tầm mắt!”

Hạng Tư Thành cúi đầu nhìn cậu bé, cười nói: “Cậu nhóc, em tin anh không?”

Cậu bé gật đầu chắc chắn: “Em tin anh!”

“Được! Vậy tờ vé số này, anh mua giúp em nhé?”

Cậu bé gật gật đầu, cầm hai đồng xu, nghiêm túc đưa đến tay Hạng Tư Thành!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK