Mục lục
Ông bố thiếu soái (full) – Hạng Tư Thành – Truyện tác giả: Vũ Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hạng Tư Thành? Cái tên này sao nghe quen thế nhỉ?”

“Đợi chút, để tao nghĩ xem...”

“Tao nhớ ra rồi! Phương Hoa có chuyển lời cho mấy anh chúng ta, nói phải đối phó với một tên, chẳng phải tên là Hạng Tư Thành sao?”

Khi biết được thân phận của người trước mặt, bọn chúng, bỗng trở nên vô cùng kiêu ngạo!

“Tao còn cho rằng mày là nhân vật nào đó, hóa ra, mày chính là thằng lính quèn muốn tìm cái chết!”

“Thằng nhãi, tao biết mày, đừng nghĩ rằng làm chỉ huy quân đội gì đấy, mà cảm thấy bản thân tài giỏi hơn người!”

“Trước mặt bọn tao, cho dù là người đứng đầu quân đội đặc chủng của chúng mày, cũng đều là rác rưởi!”

“Ha ha! Thế này thì giảm bớt được bao nhiêu việc rồi, chúng ta vẫn không đi tìm nó, ngược lại nó lại tự dâng đến cửa!”

“Mày nói xem mang đầu nó đi gặp cậu Hoa, nói không chừng cậu ta vui vẻ, liền thưởng cho mỗi người chúng ta vài người đẹp để vui vẻ cũng nên!”

Ảo tưởng đến cảnh tượng đó, mấy người bọn chúng đều cười một cách dung tục!

Không một kẻ nào, để Hạng Tư Thành vào trong mắt!

Thế lực của bảy thế gia võ cổ truyền hùng mạnh, vượt qua người thường như Hạng Tư Thành, có thể tưởng tượng được!

Theo bọn chúng thấy, Hạng Tư Thành lúc này, giống như cá nằm trên thớt, mặc bọn chúng chém giết!

“Hạng Tư Thành tao đi lính mười năm, người muốn mạng của tao, nhiều không đếm xuể, nhưng đáng tiếc, đến bây giờ tao vẫn sống, còn bọn họ, thì đều chết rồi!”

Ánh mắt của tên mặt mày hung ác sắc bén: “Thằng nhãi, giết mày, tao không cần dùng đến kiếm!”

“Bởi vì, mày không xứng!”

“Phải vậy không?”

Trong mắt Hạng Tư Thành, toát lên ý chí chiến đấu mạnh mẽ: “Vậy để tao nhìn xem, thế gia võ cổ truyền bọn mày, tài giỏi như nào?!”

“Nếu mày đã muốn chết, vậy tao sẽ thành toàn cho mày!”

Tên mặt mày hung ác gầm lên một tiếng, dưới chân nghiền xuống, con đường nhựa rắn chắc, bỗng nứt ra, cơ thể hắn ta như một mũi tên sắc bén rời khỏi dây cung, lao đến!

“Hay lắm!”

Hạng Tư Thành huýt dài một tiếng, tinh thần chiến đấu dâng cao, không hề lùi bước mà xông lên, hai người, trong nháy mắt va vào nhau!

Các chiêu thức rối mắt, liên tục được tung ra, trong thời gian ngắn ngủi chưa đến mười giây, ầm một tiếng, một bóng người bay ra ngoài!

Hạng Tư Thành lùi về sau bảy tám bước, ổn định lại cơ thể, lau đi vết máu chỗ khóe miệng, trong mắt, hiện lên tinh thần chiến đấu mạnh mẽ!

“Đây chính là sức mạnh và tốc độ của thế gia võ cổ truyền sao? Thực sự rất mạnh!”

Mặt khác tên mặt mày hung ác, bỗng gầm lên một tiếng: “Thằng nhãi! Tao nhất định sẽ khiến mày chết không toàn thây!”

Mọi người nhìn sang, trên mặt tên mặt mày hung ác, có ba vết máu, so với vết thương của Hạng Tư Thành là không đáng nói, nhưng với hắn ta, bản thân đường đường là người của Kiếm Các, vậy mà lại bị một người bình thường đánh cho bị thương, đối với hắn ta mà nói, quả là vô cùng nhục nhã!

“Thằng nhãi! Bây giờ, mày có thể để lại lời trăng trối rồi...”

Tên mặt mày hung ác đầy thù địch, từng bước đi về phía Hạng Tư Thành, ánh mắt hắn ta nhìn Hạng Tư Thành, như nhìn một người đang chờ chết!

Hạng Tư Thành ho nhẹ hai tiếng, đột nhiên, khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười không rõ: “Thế gia võ cổ truyền, bản thân được đích thân lĩnh giáo, quả là danh bất hư truyền!”

“Hừ! Lúc này mày có nịnh hót, cũng không thoát được tội chết!”

“Không không không, tao nghĩ mày hiểu nhầm rồi, lần này đến, là tao, đến tiễn bọn mày xuống suối vàng!”

“Ha ha...tao thấy mày bị điên rồi!”

“Giết mày, một mình tao là đủ rồi, mày dựa vào cái gì, dám ngông cuồng đòi lấy mạng của bọn tao?”

Đáy mắt Hạng Tư Thành, lóe lên tia lạnh lẽo u ám: “Vậy mày thấy, dựa vào bọn họ, đủ không?”

Dứt lời, một cơn ớn lạnh, bỗng quét qua trên cơ thể mỗi người!

Trong chớp mắt, hai bên núi non trùng điệp vốn hoang vu, đột nhiên lộ ra vô số mũ sắt ngụy trang, vô số họng súng lạnh như băng, chĩa thẳng vào người nhà họ Phương!

Sợ rồi!

Lúc này, sự cao ngạo của tất cả người nhà họ Phương đều không còn nữa, bọn chúng hoàn toàn sợ hãi rồi!

Cho dù bọn chúng chưa từng trải đời, nhưng cũng biết thứ đang chĩa vào bọn chúng, là súng!

“Hạng...Hạng Tư Thành!”

“Mày mày mày...sao mày có thể không có tinh thần thượng võ như vậy!”

“Có giỏi, mày với tao cùng đấu, dựa vào bản lĩnh để nói chuyện, sống chết theo mệnh trời!”

“Dùng mưu ma chước quỷ này, tính gì là anh hùng hảo hán!”

Đứng trước lời lẽ chỉ trích chính nghĩa của tên mặt mày hung ác, Hạng Tư Thành nhìn hắn như một kẻ điên: “Thứ nhất, từ trước đến giờ tao chưa từng nói qua, tao là anh hùng hảo hán!”

“Mười năm trong cuộc đời chinh chiến chỉ dạy tao một điều, bất kể dùng cách thức gì, chiến thắng, mới là kết quả duy nhất!”

“Thứ hai, biết rõ đánh không lại mà tao vẫn đánh với mày, mày nghĩ đầu óc tao cũng giống bọn mày, ở trên núi bị ngu rồi sao?”

“Mày...mày...”

Tên mặt mày hung ác tức đến toàn thân run rẩy, hắn ta không ngờ, Hạng Tư Thành dù gì cũng là người có máu mặt, vậy mà không biết xấu hổ dám nói ra những lời mất mặt đó, quan trọng là, hắn ta không có bất kỳ lời nào có thể phản bác anh!

“Còn làm gì vậy! Chạy đi! Có thể chạy liền chạy đi!”

Nhìn thấy trên mặt Hạng Tư Thành đầy sát ý, tên mặt tàn nhang bỗng hét lên một tiếng, bọn chúng liền bừng tỉnh, tốc độ thường ngày phát huy tối đa, chỉ hận không thể mọc thêm hai cái chân, trong chốc lát bỏ chạy tán loạn!

Nhưng, Hạng Tư Thành sớm đã tính toán kỹ lưỡng sao có thể bọn chúng dễ dàng tháo chạy, trong mắt đầy sát ý: “Giết chết không tha!”

Cạch cạch cạch!

Khói lửa đan xen thành một bức tranh rực rỡ, đội quân tinh nhuệ vùng biên giới phía bắc đều vô cùng tài giỏi, cho dù tốc độ bọn người nhà họ Phương có nhanh, nhưng làm sao có thể nhanh bằng đạn dược?

Máu tươi bắn tung tóe cùng tiếng kêu thảm thiết lên tục không ngừng, khuôn mặt Hạng Tư Thành lãnh đạm, nhìn cảnh tượng như dưới địa ngục!

Anh không phải là kẻ máu lạnh vô tình, nhưng biết rõ đối phương là kẻ thù uy hiếp mình, sao có thể không xuống tay?

Sau khi khói súng đã hết, Hạng Tư Thành chậm rãi bước đến, tên mặt tàn nhang không biết đã trúng bao nhiêu viên đạn, nhưng vẫn còn sống, hắn ta dùng chút sức lực cuối cùng, ngẩng đầu, nhìn Hạng Tư Thành, trong mắt, hiện lên thù hận: “Phương...nhà họ Phương, sẽ không bỏ qua cho mày!”

Hạng Tư Thành lạnh lùng nhìn hắn ta: “Đây, chỉ là việc ngoài ý muốn!”

“Một vụ tai nạn mà thôi!”

Nói xong, nhấc chân, đạp gãy cổ hắn ta!

“Thiếu soái! Tất cả kẻ địch đều đã tiêu diệt hết, đảm bảo không còn tên nào sống sót!”

Hạng Tư Thành lãnh đạm nói: “Dọn sạch hiện trường, sắp xếp thành một vụ tai nạn xe, nhớ rõ, nhất định phải dọn sạch sẽ!”

“Vâng ạ!”

Mà lúc này, Phương Hoa có chút đứng ngồi không yên, liên tục nhìn đồng hồ, cau mày: “Kỳ lạ, đường này cũng không có chỗ tắc, lúc này, phải đến rồi chứ...”

Lời vừa nói xong, cửa phòng liền mở ra, vẻ mặt Phương Quyền đầy run sợ: “Cậu...cậu chủ! Không hay rồi!”

2 người đã xem

Thích

Bình luận

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK