Chương 164: Gặp anh trai ở chợ lao động
“Đó không phải là đồ của mày!”
“Hừ! Vào tay tao, thì là đồ của tao!”
“Tao nói cho mày biết, chợ lao động này, là do tao quản, không muốn bị đánh thì lập tức cút đi cho tao!”
“Sao anh có thể như thế?!”
Vân Tịnh Nhã không nhìn được nữa, bước tới nói lí: “Chúng tôi rõ ràng nhìn thấy là anh cướp từ trong tay người kia, sao có thể nói đó là đồ của anh?”
Đôi mắt người đàn ông cao lớn sáng lên, nhìn lên nhìn xuống thân hình xinh đẹp của Vân Tịnh Nhã, cười to nói: “Chà chà! Không ngờ rằng ở nơi này lại có thể nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy!”
“Cô em cũng muốn cái này à? Được thôi, chỉ cần cô em đồng ý làm người phụ nữ của anh đây, miếng ngọc này, anh sẽ tặng cho em!”
Vân Tịnh Nhã liền đỏ mặt, tức giận nhìn anh ta: “Anh…anh không biết xấu hổ!”
“Ha ha…Cô em xinh đẹp, chuyện xấu hổ hơn, còn ở phía sau!”
Vừa nói, vừa giơ bàn tay to đen thui sờ lên khuôn mặt xinh đẹp của Vân Tịnh Nhã.
Ánh mắt Hạng Tư Thành chợt lạnh, giận dữ đạp hắn ta một phát, người đàn ông cao lớn giống như đạn rời khỏi nòng, bay vù ra xa hơn năm mét!
“Đại ca!”
“Đại ca, anh không sao chứ!”
Những tên còn lại vội vàng chạy đến đỡ người đàn ông cao lớn cởi trần lên, hắn ta đẩy đám người đó ra, hung dữ nhìn Hạng Tư Thành: “Thằng nhãi, mày dám đánh tao?!”
“Mày có biết tao là ai không?!”
Khóe miệng Hạng Tư Thành nhếch lên đùa giỡn: “Một tên vô lại chỉ biết sủa?”
“Con mẹ mày!”
Người đàn ông cao lớn cả giận nói: “Cả cái chợ lao động này đều là địa bàn của tao!”
“Chọc đến tao, mày có tin tao sẽ khiến mày không thể đi được ra khỏi đây!”
Hạng Tư Thành lắc lắc đầu: “Không tin!”
“Hôm nay thật sự gặp được thằng không biết sợ chết! Ở cái chợ lao động không ai thèm quản này, từ trước đến nay không kẻ nào dám mắng tao như thế!”
Nói xong, người đàn ông cao lớn rút một cái rìu từ thắt lưng ra, vẻ mặt hung ác, chém đến trán Hạng Tư Thành!
Mọi người xung quanh đều có chút sợ hãi nhắm chặt mắt, mọi người đều biết sự tàn bạo của người đàn ông cao lớn cởi trần này, thậm chí họ còn nghĩ đến cảnh tượng, Hạng Tư Thành nằm trên vũng máu.
Ngay khi chiếc rìu vút lên chuẩn bị chém vào trán Hạng Tư Thành, ở phía sau, một bóng người chợt lao ra, ánh mắt lạnh lùng, giơ tay, họng súng lạnh lẽo đặt trên trán người đàn ông cao lớn!
Thời gian bỗng ngừng trôi, những người đang chuẩn bị ra tay, đều lập tức dừng lại, chiếc rìu người đàn ông cao lớn cầm trên tay đứng im giữa không trung, trên trán từng giọt mồ hôi rơi xuống.
Dưới ánh mắt của nhiều người như thế, người đàn ông cao lớn nuốt nước miếng, kiên quyết đến cùng, vẫn ầm ĩ nói: “Mẹ nó! Lấy thứ đồ chơi để dọa tao sao!”
“Có gió to sóng lớn nào tao chưa gặp qua, có giỏi mày nổ súng bắn chết tao xem!”
Liệt Long cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên di chuyển họng súng xuống dưới, hướng đến chân phải của người đàn ông cao lớn, nổ súng!
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, người đàn ông kia thở phì phò quỳ trên mặt đất, máu tươi trong chớp mắt chảy khắp đùi!
Liệt Long lại lần nữa đặt họng súng lên trên trán hắn ta, lạnh giọng nói: “Mày vừa nói cái gì?”
Không còn chút kiêu ngạo, vẻ mặt người đàn ông cao lớn khiếp sợ, vội vã cầu xin: “Đại…đại ca, là tôi có mắt không thấy núi thái sơn, anh…anh giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi một mạng!”
“Chọc đến tao, mày có tin tao sẽ khiến mày không thể đi được ra khỏi đây!”
Hạng Tư Thành lắc lắc đầu: “Không tin!”
“Hôm nay thật sự gặp được thằng không biết sợ chết! Ở cái chợ lao động không ai thèm quản này, từ trước đến nay không kẻ nào dám mắng tao như thế!”
Nói xong, người đàn ông cao lớn rút một cái rìu từ thắt lưng ra, vẻ mặt hung ác, chém đến trán Hạng Tư Thành!
Mọi người xung quanh đều có chút sợ hãi nhắm chặt mắt, mọi người đều biết sự tàn bạo của người đàn ông cao lớn cởi trần này, thậm chí họ còn nghĩ đến cảnh tượng, Hạng Tư Thành nằm trên vũng máu.
Ngay khi chiếc rìu vút lên chuẩn bị chém vào trán Hạng Tư Thành, ở phía sau, một bóng người chợt lao ra, ánh mắt lạnh lùng, giơ tay, họng súng lạnh lẽo đặt trên trán người đàn ông cao lớn!
Thời gian bỗng ngừng trôi, những người đang chuẩn bị ra tay, đều lập tức dừng lại, chiếc rìu người đàn ông cao lớn cầm trên tay đứng im giữa không trung, trên trán từng giọt mồ hôi rơi xuống.
Dưới ánh mắt của nhiều người như thế, người đàn ông cao lớn nuốt nước miếng, kiên quyết đến cùng, vẫn ầm ĩ nói: “Mẹ nó! Lấy thứ đồ chơi để dọa tao sao!”
“Có gió to sóng lớn nào tao chưa gặp qua, có giỏi mày nổ súng bắn chết tao xem!”
Liệt Long cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên di chuyển họng súng xuống dưới, hướng đến chân phải của người đàn ông cao lớn, nổ súng!
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, người đàn ông kia thở phì phò quỳ trên mặt đất, máu tươi trong chớp mắt chảy khắp đùi!
Liệt Long lại lần nữa đặt họng súng lên trên trán hắn ta, lạnh giọng nói: “Mày vừa nói cái gì?”
Không còn chút kiêu ngạo, vẻ mặt người đàn ông cao lớn khiếp sợ, vội vã cầu xin: “Đại…đại ca, là tôi có mắt không thấy núi thái sơn, anh…anh giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi một mạng!”
Liệt Long quay đầu lại, Hạng Tư Thành gật gật đầu, anh ta hừ lạnh: “Đưa đây!”
Lúc này, người đàn ông cao lớn không dám chần chừ, lập tức giao miếng ngọc trong tay ra, Liệt Long đạp hắn ta ra, hừ lạnh một tiếng: “Cút!”
Mấy tên đó sợ chết khiếp vội vàng chạy đi, Liệt Long đưa miếng ngọc trong tay cho Hạng Tư Thành, cung kính nói: “Thưa thiếu soái, mười hai huyết y vệ đều đã đến, ba mươi ngàn quân tinh nhuệ vùng biên giới phía bắc chờ xuất phát, chỉ cần anh ra lệnh, trong vòng nửa ngày, có thể lập tức chỉ huy đến Thành phố Hạng Vương!”
Hạng Tư Thành vuốt nhẹ chữ "Hạng" khắc triện cổ trên miếng ngọc, sau đó bước đến trước mặt người đàn ông, trong lòng kích động lạ thường, nhẹ nhàng nói ra một câu: "Anh, em đã trở về..."
----------------------------