Mục lục
Ông bố thiếu soái (full) – Hạng Tư Thành – Truyện tác giả: Vũ Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 134: Nổi giận

Ở đây là khu vui chơi, mà còn là khu vui chơi quốc tế lớn, hôm nay đột nhiên xuất hiện sự việc làm người khác bị thương, danh tiếng của khu vui chơi sẽ chịu ảnh hưởng, lượng khách cũng giảm theo, quan trọng hơn là… công việc của họ chắc chắn là không giữ được!

Nhưng… họ nhìn người thanh niên cười lạnh lùng, thậm chí còn có vẻ chờ đợi mình xông lên mà thấy sợ hãi trong lòng, không dám bước lên một bước.

Người mà Dương Kiêu đưa đến đều là thành viên cũ ở lại thủ đô của Long Tiếu cũ sau khi đại đội giải tán, đương nhiên là thân thủ bất phàm, lúc này, họ đã tản ra tứ phía và tìm kiếm trong đám đông một cách cẩn thận tỉ mỉ.

Vân Yên Nhi là khúc ruột lớn nhất của Hạng Tư Thành, cũng là con gái duy nhất của anh!

Nếu cô bé xảy ra chuyện gì thật thì cơn thịnh nộ của Hạng Tư Thành ắt sẽ mang đến một trận bão táp khổng lồ cho thủ đô!

Hạng Tư Thành để lại một số người ở lại hiện trường tiếp tục tìm kiếm và anh đưa những người còn lại đến thẳng phòng giám sát!

Trong lúc xảy ra hỗn loạn vừa nãy, cảnh tượng ở đó cũng thu hút sự chú ý của nhân viên làm việc trong phòng giám sát trung tâm, tốc độ phản ứng tình huống khẩn cấp của khu vui chơi khá nhanh, giám đốc trực ban lập tức chạy đến phòng giám sát, và nhanh chóng tổ chức nhân viên chạy đến đó, tiến hành ổn định trật tự.

Nhưng trong năm phút ngắn ngủi, Hạng Tư Thành đã nhanh chóng xông đến bên ngoài phòng giám sát, nâng chân đạp mạnh vào cánh cửa phía trước.

Ầm!

Cả cánh cửa bị đạp bay ra ngoài dưới sức tấn công khổng lồ, còn người trong phòng đang run rẩy, vội vàng đứng lên, sợ hãi nhìn ra chỗ cửa phòng.

Hạng Tư Thành xông thẳng vào phòng sau khi đạp bay cửa, không quan tâm đến ánh mắt kỳ dị của mọi người, trong cơn tức giận, hoàn toàn không còn sự bình tĩnh thường ngày!

Anh không nói một câu, liền tóm lấy một nhân viên làm việc trong phòng giám sát, lạnh lùng ra lệnh nói: “Lấy đoạn ghi hình cảnh hỗn loạn vừa nãy ra đây cho tôi!”

Bỗng nhiên bị người khác tóm như vậy, mà còn ra lệnh bất lịch sự đến thế, thông thường con người có hai phản ứng, một là sợ hãi phụ tùng, một là ra sức phản kháng.

Đáng tiếc, đầu óc của nhân viên này có vấn đề, đã đưa ra lựa chọn sai lầm.

Hình như người này cũng có chút võ công, khi Hạng Tư Thành tóm anh ta, hai tay anh ta lập tức tóm lấy ngón tay phải của Hạng Tư Thành, hết sức vặn sang trái.

Nhưng sức lực của anh ta đâu thể là đối thủ của thiếu soái, ra sức vặn như vậy nhưng vẫn không lay động được Hạng Tư Thành, ngược lại còn khiến mình bị trật khớp.

Hạng Tư Thành đang vô cùng kiềm chế cơn lửa giận của mình,lập lức đôi mắt lạnh băng, tay phải tóm cổ của anh ta bỗng kéo mạnh hướng xuống dưới, tay trái xoay theo đó, ấn đầu của anh ta đập mạnh xuống mặt bàn giám sát phía trước.

Phập!

Một tiếng nhức nhối vang lên khiến những người đang ngẩn người trong phòng lập tức giật mình tỉnh lại. Nhưng không đợi họ kêu lên, cái đầu vừa nãy bị đập mạnh xuống bàn giám sát liền bị Hạng Tư Thành kéo lên, anh xòe lòng bàn tay trái, chém mạnh vào sau ót của anh ta.

Người đàn ông mặt đầy máu me, cơ thể run lên, rồi mềm nhũn ngã xuống, không còn nhúc nhích.

Sau khi đánh ngất người này bằng một cú đánh, Hạng Tư Thành lại thò tay ra, một nhân viên bị tóm chặt trong tay anh.

“A!!!”

Thủ đoạn đáng sợ máu me như vậy, liền khiến những người trong phòng hỗn loạn, sợ hãi liên tiếp lùi lại!

Hạng Tư Thành lạnh lùng nhìn chằm chằm người phụ nữ bị tóm trong tay, nói: “Nhắc lại lần cuối cùng, lấy đoạn ghi hình ra đây!”

Khuôn mặt nữ nhân viên trắng bệch, sợ hãi liên tục gật đầu, Hạng Tư Thành buông tay, trong tiếng ho khan dữ dội, nữ nhân viên run rẩy hoảng loạn tua lại từng chút từng chút cảnh tượng vừa nãy.

“Dừng, bắt đầu từ đây!”

Trong đoạn ghi hình không được rõ nét, khi Vân Yên Nhi xuất hiện chạy vào đám búp bê, Hạng Tư Thành vội vàng kêu dừng.

Dương Kiêu cũng vội tiến lên trước một bước, cùng Hạng Tư Thành dán chặt mắt vào màn hình.

Tuy nhiên…

Trong đoạn ghi hình vốn không được rõ nét, bóng người của Yên Nhi cũng chỉ xuất hiện có một lần đó, sau đó rất nhanh đã hòa lẫn vào trong đám trẻ em và búp bê chen chúc chật chội rồi biến mất.

Hạng Tư Thành lại bước lên trước một bước, dường như sắp dán vào màn hình.

Đúng lúc khi họ sắp tìm kiếm cẩn thận, đám người lập tức hỗn loạn, sau đó là cảnh tượng đám người Hạng Tư Thành xông vào khu vui chơi.

Mẹ kiếp!

Hạng Tư Thành chửi thề một tiếng: “Phát lại một lần nữa cho tôi!”

Nữ nhân viên đó không dám trái lời, vội vàng tua lại lúc Yên Nhi xuất hiện.

Nhưng bất luận phát đi phát lại đoạn ghi hình bao nhiêu lần, bóng dáng của Yên Nhi cũng chỉ xuất hiện mấy giây ngắn ngủi đó, sau đó hoàn toàn hòa lẫn vào dòng người.



Hạng Thư Thành vốn hết sức giữ bình tĩnh cũng dần trở nên sốt ruột theo từng lần đoạn ghi hình được phát lại.

Thấy cơ thể của Hạng Tư Thành run lên, Dương Kiêu cũng lo lắng đến đỏ ửng hai con mắt, liền hét lên với nữ nhân viên: “Còn có đầu máy quay nào khác chiếu thẳng vào đó không? Lấy hết ra đây cho tôi!”

Lúc này nữ nhân viên đâu dám trái lời, lắp bắp nói: “Có… có… có một cái”.

Dương Kiêu gào lên: “Thế cô còn đợi cái gì? Mẹ kiếp, mau lấy ra đây!”

“Được! Tôi lấy ngay lập tức!”

Nhân viên đó không dám làm ngược lại, run run lấy đoạn ghi hình của ống kính ở đó.

Nhưng hiện thực tàn khốc đã đả kích làm sụp đổ Hạng Tư Thành tràn đầy hy vọng, trong đoạn ghi hình này, từ đầu đến cuối không hề có bóng dáng của Vân Yên Nhi.

“Thiếu soái!”

Dương Kiêu nhìn Hạng Tư Thành đang run rẩy, vội vàng nói: “Anh đừng lo lắng, tôi lập tức phái thêm người, nhất định sẽ…”

Đôi mắt của Hạng Tư Thành nhìn chằm chằm vào đoạn ghi hình trước mặt, ngắt lời anh ta: “Bắt cóc Yên Nhi, nếu không phải sự cố, thì nhất định là có âm mưu gì, mà ở thủ đô, người duy nhất có thâm thù huyết hải với tôi, chỉ có bát đại thiếu gia!”

“Nếu đúng là họ làm, thì bát đại hào môn đó, từ nay về sau sẽ đi vào dĩ vãng!”

Nói xong, anh lấy điện thoại ra, giọng nói lạnh băng như kèn lệnh của tử thần chầm chậm thổi vang!

“Truyền mệnh lệnh của bản thiếu soái, tứ sát Phán Quan, Huyền Nữ, điều động mười ngàn kỵ binh tinh nhuệ vùng biên giới phía Bắc, đóng quân bên ngoài thủ đô, phong tỏa mọi con đường và lập chốt, bất kỳ nhân viên vào khả nghi phải kiểm tra nghiêm ngặt!”

“Tứ sát Vua Bá, Vua Chiến, dẫn năm ngàn binh, trang bị vũ trang, hỏa tốc vào thành!”

Từng mệnh lệnh được hạ xuống, cả vùng biên giới phía Bắc như cỗ máy khổng lồ, nhanh chóng vận hành!

Vua Bá vừa kết thúc cuộc chiến ở vùng biên giới, thậm chí còn chưa kịp nghỉ ngơi, sau khi nhận được lệnh của Hạng Tư Thành, trực tiếp đưa theo một ngàn quân lính vùng biên giới phía Bắc trên người còn dính vết máu của kẻ địch, bừng bừng sát khí, đến thẳng thủ đô!

Đám tinh anh vừa trải qua cuộc chiến đẫm máu, toàn thân tỏa sát khí vô tận, chưa đến ba tiếng đã đặt chân tới thủ đô!

Thế lực các phương ở thủ đô nhận được thông tin đầu tiên, liền thần hồn nát thần tính, vô số người tập trung lại chỉ biết nhìn nhau trong bầu không khí căng thẳng.

 

Lúc này nữ nhân viên đâu dám trái lời, lắp bắp nói: “Có… có… có một cái”.

Dương Kiêu gào lên: “Thế cô còn đợi cái gì? Mẹ kiếp, mau lấy ra đây!”

“Được! Tôi lấy ngay lập tức!”

Nhân viên đó không dám làm ngược lại, run run lấy đoạn ghi hình của ống kính ở đó.

Nhưng hiện thực tàn khốc đã đả kích làm sụp đổ Hạng Tư Thành tràn đầy hy vọng, trong đoạn ghi hình này, từ đầu đến cuối không hề có bóng dáng của Vân Yên Nhi.

“Thiếu soái!”

Dương Kiêu nhìn Hạng Tư Thành đang run rẩy, vội vàng nói: “Anh đừng lo lắng, tôi lập tức phái thêm người, nhất định sẽ…”

Đôi mắt của Hạng Tư Thành nhìn chằm chằm vào đoạn ghi hình trước mặt, ngắt lời anh ta: “Bắt cóc Yên Nhi, nếu không phải sự cố, thì nhất định là có âm mưu gì, mà ở thủ đô, người duy nhất có thâm thù huyết hải với tôi, chỉ có bát đại thiếu gia!”

“Nếu đúng là họ làm, thì bát đại hào môn đó, từ nay về sau sẽ đi vào dĩ vãng!”

Nói xong, anh lấy điện thoại ra, giọng nói lạnh băng như kèn lệnh của tử thần chầm chậm thổi vang!

“Truyền mệnh lệnh của bản thiếu soái, tứ sát Phán Quan, Huyền Nữ, điều động mười ngàn kỵ binh tinh nhuệ vùng biên giới phía Bắc, đóng quân bên ngoài thủ đô, phong tỏa mọi con đường và lập chốt, bất kỳ nhân viên vào khả nghi phải kiểm tra nghiêm ngặt!”

“Tứ sát Vua Bá, Vua Chiến, dẫn năm ngàn binh, trang bị vũ trang, hỏa tốc vào thành!”

Từng mệnh lệnh được hạ xuống, cả vùng biên giới phía Bắc như cỗ máy khổng lồ, nhanh chóng vận hành!

Vua Bá vừa kết thúc cuộc chiến ở vùng biên giới, thậm chí còn chưa kịp nghỉ ngơi, sau khi nhận được lệnh của Hạng Tư Thành, trực tiếp đưa theo một ngàn quân lính vùng biên giới phía Bắc trên người còn dính vết máu của kẻ địch, bừng bừng sát khí, đến thẳng thủ đô!

Đám tinh anh vừa trải qua cuộc chiến đẫm máu, toàn thân tỏa sát khí vô tận, chưa đến ba tiếng đã đặt chân tới thủ đô!

Thế lực các phương ở thủ đô nhận được thông tin đầu tiên, liền thần hồn nát thần tính, vô số người tập trung lại chỉ biết nhìn nhau trong bầu không khí căng thẳng.

Vua Bá đúng là người như tên gọi, bá đạo ngút trời, duy chỉ có ở trước mặt Hạng Tư Thành mới hạ thấp sự cao ngạo đó!

“Thưa thiếu soái! Thuộc hạ dẫn một ngàn quân tiên phong đến, xin thiếu soái chỉ thị!”

Hạng Tư Thành hô dõng dạc, tràn đầy sát khí: “Theo bản thiếu soái đi giết người!”

 

----------------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK