Mục lục
Ông bố thiếu soái (full) – Hạng Tư Thành – Truyện tác giả: Vũ Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạng Tư Thành đương nhiên không để cho bọn chúng có cơ hội đó, nhanh chóng ra tay giải quyết mấy tên bên đường.

Sau đó anh cũng không có hứng đi đối phó đám người này, dù sao cũng chỉ là đám tiểu tốt nhận tiền làm việc mà thôi, cũng khó trốn thoát được, anh không muốn đánh từng tên một, như thế thật sự quá phiền phức.

Vì vậy anh dẫn theo Vân Y Y, vượt qua chiếc xe tải, cướp lấy một chiếc mô tô, nghênh ngang bỏ đi, để lại một đám ngơ ngác nhìn nhau.

Bọn chúng cũng biết bên dưới chắc chắn đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vội vàng báo cho công ty, sau đó sắp xếp cứu viện.

Hạng Tư Thành lái mô tô chạy thẳng một mạch, tiếng gió vù vù bên tai, mái tóc Vân Y Y tung bay trong gió, nhìn vô cùng xinh đẹp, Hạng Tư Thành có thể nhìn thấy qua kính chiếu hậu.

Tốc độ mô tô xuống núi nhanh hơn, hơn nữa với kỹ năng của Hạng Tư Thành, cũng không lo xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì vậy tốc độ còn nhanh hơn những tay đua mô tô táo bạo nhất.

Rất nhanh, bọn họ đã đến đường quốc lộ dưới núi, mà lúc này Triệu Kỳ Phong cũng vừa đúng lúc đem người đến đó.

Nhìn từ xa, chính là một đoàn xe cảnh sát, hiển nhiên đã điều động cảnh sát vũ trang.

Hạng Tư Thành sau khi nhìn thấy có chút nói không nên lời, trong tưởng tượng của anh Triệu Kỳ Phong sẽ đem theo một đám đàn em mặc vest đen, đeo kính râm đến lạnh lùng giải quyết tất cả mọi phiền phức.

“Lẽ nào các cậu ấm bây giờ đều quang minh chính đại vậy sao? Sao lại không giống với những gì xem trên sách”, Hạng Tư Thành cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng cũng không hỏi nhiều.

Vân Y Y xuống xe, nói với Triệu Kỳ Phong những chuyện đã xảy ra.

Sau khi biết được tình hình cụ thể, một nhóm lớn cảnh sát tiếp tục đi lên trên núi, Triệu Kỳ Phong là người không liên quan ảnh hưởng đến hành động, bị bỏ lại ở đó.

Nhìn thấy Hạng Tư Thành, Triệu Kỳ Phong đương nhiên cảm ơn anh cẩn thận, coi Hạng Tư Thành là ân nhân cứu mạng của Vân Y Y.

Triệu Kỳ Phong lái xe đến, còn đem theo vài người bên cạnh, nhưng lúc này cũng không tham gia vào, mà đợi ở bên này.

Vân Y Y hỏi: “Anh họ, sao anh lại đến muộn vậy, nếu thật sự đợi anh đến, chắc chúng em sẽ phải qua đêm dưới chân núi”.

“Tình huống có chút đặc biệt, anh liền liên hệ với cục cảnh sát báo án, liên quan đến những sự việc như này, cảnh sát đương nhiên không thể ngồi im không quan tâm, mà sau khi bọn họ nghe xong, liền nghĩ đến mấy vụ án xảy ra mấy năm gần đây, xem camera phát hiện sự việc nghiêm trọng hơn rất nhiều so với anh nói, nên mới phái nhiều người đến đây như vậy”.

Triệu Kỳ Phong giải thích lí do, Hạng Tư Thành cũng đã hiểu.

Với danh tiếng của Vân Y Y, sau khi xảy ra chuyện đương nhiên phải cẩn thận ứng phó, bất kể xảy ra việc ngoài ý muốn ở đâu, mọi người cũng sẽ hoài nghi tình hình an ninh của địa phương đó.

Bây giờ cảm thấy có danh tiếng vẫn có một chút lợi ích.

Ở đây đã không còn việc gì nữa, cho dù có xảy ra tình huống gì chỉ cần gọi điện thoại là được, nên bọn họ cũng không tiếp tục đợi nữa, mà lên xe của Triệu Kỳ Phong.

Chiếc xe rất lớn, hơn nữa là loại xe việt dã vô cùng mạnh mẽ, nhìn vào anh rất thích.

Trên xe Hạng Tư Thành và Vân Y Y ngồi ở ghế sau, trong tay Triệu Kỳ Phong cầm một chiếc hộp.

Chiếc hộp được làm bằng gỗ, nhìn vào vô cùng tinh xảo, giá trị không nhỏ, đồ để bên trong chắc chắn càng quý giá hơn.

“Vốn dĩ tôi có chút không nỡ khi đem ra vật này, vẫn luôn do dự, nhưng bây giờ xảy ra việc này tôi không còn ý kiến gì nữa, bảo đao tặng cho anh hùng câu này nói quả không sai, phi đao ở trên tay tôi chỉ là thanh sắt bỏ đi, nhiều nhất cũng chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, tặng cho anh Hạng mới có thể phát huy được công dụng lớn nhất của nó”, Triệu Kỳ Phong nói.

Vân Y Y cười cầm lấy, nói: “Đến lúc nào rồi mà còn không nỡ, nếu không có anh Hạng hôm nay em đã bị rơi từ trên núi xuống thịt nát xương tan rồi, tới lúc đó thậm chí đến thi thể cũng không toàn vẹn, anh nói phải không”.

Triệu Kỳ Phong gật gật đầu.

Vân Y Y đưa chiếc hộp cho Hạng Tư Thành.

Hạng Tư Thành cũng không khách sáo, nhận lấy, mở nắp ra lập tức cảm thấy nhiệt độ trong xe giảm đi rất nhiều, hơi lạnh từ trong hộp bay ra ngoài, khiến cơ thể cảm thấy không thoải mái.

Trong hộp có chín phi đao màu đen nhánh, không phải là sắt thép màu trắng bình thường, nhưng lại khiến người ta cảm nhận được độ sắc bén của nó.

Mà thiết kế của phi đao nhìn cũng rất hoàn hảo, một chiếc đao đẹp hoàn toàn không ảnh hưởng đến tốc độ, thậm chí bởi vì tính chất đặc biệt của nó, càng khiến nó mạnh hơn.

Hạng Tư Thành vừa nhìn đã thích, là người kế thừa võ đạo, sinh ra đã có niềm yêu thích với những loại vũ khí giống như này, đặc biệt là vũ khí hiếm thấy, đối với bọn họ mà nói chính là báu vật vô giá.

Phi đao này nếu ở trong tay anh, tốc độ tuyệt đối nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ bắn súng của người khác, sau này nếu luyện tập nhiều hơn, trong trường hợp người khác nổ súng trước nói không chừng vẫn có thể cản được đạn trên không.

Nghe nói một vài người luyện võ đến cực hạn, bọn họ có thể dùng cơ thể chống lại đạn dược mà không bị thương tổn, nhưng dưới tình huống giống nhau sử dụng phi đao này, cho dù tốc độ nhanh như nhau, cũng có thể phá vỡ phòng tuyến.

Nói chung, Hạng Tư Thành vừa nhìn thấy nó đã thích, cảm thấy giao dịch lần này quả nhiên rất đúng, nếu không với mối quan hệ hiện tại của anh, cho dù sau này có nhiều tiền hơn nữa, cũng không thể có được phi đao.

“Cảm ơn”, Hạng Tư Thành nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK