Không thể không nói, hiệu quả cách âm của căn phòng này rất tốt, chưa đến một phút, trong căn phòng, đồ đạc rơi đổ tứ tung, hai ba cô gái co ro trong trong góc của sofa, run lẩy bẩy, còn Thanh Long cũng không màng đến vết thương trên đầu, tay cầm dao dài không ngừng run run, ánh mắt nhìn Hạng Tư Thành tràn đầy vẻ sợ hãi không thể che giấu…
Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì, bốn năm thằng đàn em cầm dao cầm súng bị người thanh niên nhìn có vẻ yếu ớt này đánh gục toàn bộ? Mẹ kiếp, đánh ngã bốn năm con heo cũng không nhanh như vậy chứ?
Hạng Tư Thành đỡ Lưu Đại Hổ dậy: “Anh có sao không?”
Lưu Đại Hổ cũng đang trong trạng thái thờ thẫn, nghe thấy Hạng Tư Thành nói, vội vàng lắc đầu: “Không… không sao!”
“Mày… mày đừng qua đây!”
Toàn thân Thanh Long run run, bất giác lùi lại một bước, chỉ vào Hạng Tư Thành: “Nhãi con, tao nói cho mày biết! Bên ngoài còn có bốn năm mươi người anh em của tao, nếu mày làm bừa, tao bảo đảm mày không đi ra được khỏi đây đâu!”
“Bốn năm mươi? Nhiều thế à?”
Thanh Long ưỡn ngực, nghĩ đến các anh em, dường như tự tin hẳn, hắn cười nham hiểm: “Mày biết võ thì đã làm sao? Mày đánh được một hai người, mày có đánh lại được mười mấy hai chục người không?”
“Nhóc con! Nể mày cũng có bản lĩnh, mày quỳ xuống đến dập đầu mấy cái với tao, có lẽ tao sẽ suy nghĩ tha cho mày!”
Hạng Tư Thành mỉm cười, nhìn hắn: “Ồ? Nói như vậy, thì tao còn phải cảm ơn mày?”
Thanh Long cười ngạo mạn: “Đương nhiên, tao…”
Bốp!
Hắn còn chưa nói xong, Hạng Tư Thành lật bàn tay tát một cái, đánh cho Thanh Long quay hai vòng tại chỗ, sau đó ngoắc tay, đập vào miệng: “Da mặt mày cũng thật dày đấy, tao đánh đau cả tay rồi!”
“Nhóc con, mày giỏi lắm! Mẹ kiếp, thực sự nghĩ rằng biết vài ba thế võ thì lợi hại không biết trời cao đất dày hả?”
Lúc này Lưu Đại Hổ cũng chạy đến, nói nhỏ: “Người anh em Hạng à, hảo hán không chịu thiệt trước mắt, chúng ta vẫn nên rời khỏi đây trước là quan trọng nhất!”
Hạng Tư Thành giật nhẹ khóe miệng, nhìn Thanh Long, khóe miệng hơi nhếch lên: “Đi? Không thích hợp nhỉ, vị đại ca Thanh Long này còn đợi tôi dập đầu xin lỗi hắn đấy!”
“Nhóc con, mẹ kiếp, mày giỏi lắm!”
Sắc mặt Thanh Long đỏ bừng, gào lên: “Mẹ kiếp, vào đây hết cho tao!”
Lưu Đại Hổ nghe thấy tiếng động bên ngoài cửa, liền dậm chân: “Người anh em Hạng, bây giờ không phải lúc thể hiện đâu! Hầy!”
Nhưng đã đến nước này, nói nhiều vô ích, Lưu Đại Hổ nhìn xung quanh một vòng, nhặt hai ống thép nhỏ dưới đất lên, đưa một cái cho Hạng Tư Thành: “Chúng ta liều với chúng! Người anh em, cậu võ công giỏi, nếu có thể sống sót ra khỏi đây, nói với chủ tịch của chúng ta, Lưu Đại Hổ tôi không làm cô ấy mất mặt!”
Hạng Tư Thành cười tươi, ánh mắt thú vị: “Câu này, anh tự nói với cô ấy đi!”
Anh nói xong, cửa phòng bị đập mở, bóng người đen xì xông vào, nhìn khắp lượt, trên hành lang, còn có rất nhiều người cầm côn gậy, chuẩn bị sẵn sàng.
“Chém chết chúng đi!”
Lệnh vừa vang lên, đám người lập tức như bị kích thích, gào rú xông lên, Hạng Tư Thành thở dài nhẹ, lắc đầu: “Lâu không ra tay, cơ thể cũng sắp rỉ sét rồi, thôi vậy, nhân cơ hội ngày hôm nay, hoạt động gân cốt vậy!”
Nói xong, anh chân không dừng bước, mặt không đổi sắc, ở phía trước nhất, hai tên cầm côn thép vù vù đi tới, Hạng Tư Thành bỗng thò tay phải ra, nhanh như điện giật, tấn công vào dưới nách chúng, hai người cứng đờ mặt, bỗng chốc mềm nhũn ngã xuống, sau đó, anh dẫm lên cơ thể của hai người, chân nhún mạnh xuống, bật nhảy lên, cơ thể xoay trong không trung, một cú liên hoàn cước khí thế trực tiếp đá đến bốn năm tên trong hành lang chật hẹp.
Lưu Đại Hổ đi theo sau anh, lúc này trố mắt nhìn, thấy tình thế địch đông ta ít, nhưng vẫn không có ai có thể chạm được vào Hạng Tư Thành, càng không có ai có thể chống đỡ trong tay Hạng Tư Thành, chưa đến năm phút, tiếng kêu thảm thiết khắp sàn nhà, đã dự báo kết quả của trận đầu này!