Chương 2419
“Vậy em mà nói ra, không phải là một đòn giáng vào lòng tự trọng đàn ông của anh sao?”
dane nghe vậy dở khóc dở cười, cô ấy đột ngột bỏ đi suốt đêm, điều này càng làm tổn thương lòng tự trọng của mình.
Anh cứ tưởng rằng cô không cần mình nữa.
“Vậy… em không để bụng? Để bụng tới quá khứ của anh sao?”
“Mọi chuyện đã xảy ra rồi, em chỉ hận là em không xuất hiện sớm hơn, nếu không em cũng cưỡng bức anh rồi.”
“Cô gái, đừng nói nhảm.”
Anh đưa tay để lau nước mắt cho cô, nhưng cô né tránh.
“Đừng động vào tôi, tôi và anh không có quan hệ gì nữa.”
“Anh chưa kết hôn, cũng đang độc thân, chỉ là…”
“Hai người ở đây à? Sao mà đi xa vậy, tôi mệt chết đi được. Cynthia đang đòi ăn bánh gato ầm ï lên, muốn đợi anh về cắt bánh.”
Halley bế đứa bé đến, chỉ vào Risa và nói: “Người này, phải gọi là Mami.”
“Mami mami…Vậy con… con có hai mami ạ?”
“Chú là chú, sau này…con sẽ chỉ có một Mamii thôi.”
Khi đến gần hơn, Risa mới nhìn thấy rõ ràng, đây… là một cô bé phương Đông với đôi mắt đen và mái tóc đen.
Cô bé mở đôi mắt to tròn, nghiêng đầu tò mò nhìn Risa rồi bất giác cười †oe toét.
“Con muốn uống sữa, uống sữa.”
Nói xong cô bé rất tự nhiên nhảy từ vòng tay của Halley sang vòng tay của Risha, cô ấy từng nhìn thấy trẻ con, Hứa Trúc Linh bọn họ đều sinh hai bé rồi, và cô ấy cũng tiếp xúc rất nhiều.
Nhưng con búp bê sữa mới hai tuổi này, mình thật sự không đỡ nổi.
Cô bé rất thẳng thắn, vừa mới tới đã kéo quần áo của cô.
Cô ấy đang mặc một chiếc áo len với đường viên cổ thấp.
Cô ấy bế đứa bé và không thể buông tay, càng không kịp cản laij.
Cynthia liền kéo cổ áo cô ra, bởi vì trước kia vú em cho cô bé bú đều làm như vậy, cô bé đơn thuần chỉ biết phần ngực căng phồng là có sữa để uống.
Không giống Mami đó không có.
Khi Jane nhìn thấy cảnh này, phản ứng đầu tiên là nhanh chóng bịt mắt Halley.
“Chất tiệt, anh không được nhìn.”
Halley bíu môi, tự giác nhắm mắt lại: “Không nhìn, không nhìn, tôi cần phụ nữ bao giờ chưa? Và… tôi không thích cái này, ngược lại tôi rất thích anh khỏa thân…”
Khuôn mặt của .Jane ngay lập tức cứng đờ lại khi nghe thấy nửa câu sau.
“Halley, anh…”
“y da, y da, đùa thôi, vô tình không giữ được.”
“Anh vân chưa chịu đi?”
Anh bất lực nói.