Chương 1509
Ngày hôm sau, cô tỉnh lại, chẳng qua chỉ là câm điện thoại xem thời gian, liền thấy được tin tức đứng đầu của hôm nay.
Cô nhấn vào, sau đó im lặng thật lâu.
Hứa Trúc Linh rất lo lắng.
“Châu Vũ, chuyện này nói với Ngôn Phúc lâm cũng không có sao, chị cũng không biết là ai, ngay sau khi chúng ta rời khỏi lại làm ra chuyện như vậy.”
“Em biết rõ Ngôn thiếu sẽ không làm như vậy.
Châu Vũ thản nhiên nói, cô quá mức bình tĩnh, chẳng qua là sắc mắt kia vẫn còn tái nhợt, giống như là toàn bộ máu của cơ thể điều bị trút ra bên ngoài.
“Em có sao không?”
“Em không sao, chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Nhưng, nhà họ Dương với em đã không còn liên quan, dù ai có chết, em cũng không quan tâm. Em không buồn, cũng không cảm thấy vui vẻ, chẳng qua là xem một chút mà thôi. Chị Trúc Linh, cảm ơn chị đã vất vả chăm sóc em, khi nào em khỏi sẽ cố gắng làm việc, mới có thể đền đáp chị đối với em”
“Em bình an là được, thật sự em làm chị sợ muốn chết, em không có việc gì là tốt rồi, chúng ta mặc kệ cái gì khác.
Binh đến tướng chặn, nước đến đất chặn, sống tốt mỗi ngày là được rồi.”
“Ừm, em sẽ không bao giờ buồn vì những người không xứng đáng nữa!”
Châu Vũ dùng sức gật đầu, như là một lời hứa.
Nhìn thấy cô ấy tỉnh lại một lần nữa, Hứa Trúc Linh thở dài một hơi.
Châu Vũ nằm viện hơn mười ngày miệng vết thương mới hoàn toàn khép lại, còn phải tiếp tục chăm sóc.
Việc này đương nhiên không thể gạt được cha mẹ của cô, họ đến thăm rất nhiều lần.
Vốn dĩ là ngày mai xuất viện, có thể Châu Vũ đã tìm bác sĩ sửa lại thời gian, xuất viện sớm hơn một ngày, chính là muốn Hứa Trúc Linh bận việc, chỉ vì mình mà bận trước bận sau.
Cô thật sự cảm thấy rất áy náy, khoảng thời gian này cả người có cảm giác không thoải mái, làm phiền cô áy rất nhiều.
Các anh em cũng đã giải quyết xong, Hứa Trúc Linh đối với chính mình thật sự không còn gì để nói.
Cô đi tới trưởng sảnh bệnh viện hoàn thành thủ tục xuất viện, kiểm tra số tiền, nghĩ đến việc phải trả tiền cho Hứa Trúc Linh.
Mấy ngày nằm viện viện phí điều do Hứa Trúc Linh thanh toán, số tiên đó khoảng ba mươi lăm triệu.
Số tiền kia nhất định phải trả.
Cô đang tính toán mà quên nhìn đường, không nghĩ là đụng phải một người trước mặt.
Là một người đàn ông cùng phụ nữ, thân hình người phụ nữ gầy gò ngã lui về phía sau.
Bỗng… cơn đau đớn không ngờ ập đến, cô rơi vào một cánh tay rắn chắc.
Cô ngạc nhiên nhìn người tới, đồng tử chợt co rút lại.
Đôi mắt này…..
Thật sự rất quen thuộc!
Cô sợ hãi, không có cách nào khôi phục lại tinh thân, thì đối phương lại kịp phản ứng, buông cơ thể của cô ra.