Chương 1878
Xuyên Hi biết sau khi công bố tin tức này, chắc chắn đám người của Công ty Nhật Kinh sẽ không nCôi yên, nhưng ông ta chưa bao giờ nghĩ đến, người đến tìm ông ta lại là Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử.
Người thừa kế Công ty Nhật Kinh.
Từ trước đến giờ người thừa kế công ty tất cả đều là phụ nữ, ngày xưa chính mẹ của anh cũng là người thừa kế.
Mẹ ông ta không hài lòng với chuyện hôn nhân do gia tộc sắp đặt, nên đã chạy trốn, về nước gặp được bố ông ta.
Hai người gặp nhau trên máy bay, vừa gặp đã yêu, bởi vì khác biệt về nCôn ngữ, nên mẹ ông ta phải nhờ bố ông ta giúp không ít.
Hai người thường xuyên qua lại, dân dần nảy sinh tình cảm, rồi sau đó ở bên nhau.
Sau này khi mẹ ông ta bị bắt về, không biết bà đã thỏa hiệp gì với bọn họ, mới bảo vệ được tính mạng của hai bố con ông ta. : Cuối cùng mẹ ông ta lại lập gia đình, lại sinh con, nếu xét về vai vế, Xuyên Lăng Tử phải gọi anh một tiếng cậu.
Sức khỏe của mẹ Xuyên Lăng Tử không tốt, cho nên từ khi còn rất nhỏ bà đã được dạy bảo nghiêm khắc, sau đó bà cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, đã trở thành người thừa kế kiết xuất nhất trong vòng mấy trăm năm qua.
Bà là trưởng nữ, thiên tư xuất chúng, hơn nữa còn xinh đẹp động lòng người, không biết có bao nhiêu người ở nước Pháp muốn lấy bà làm vợ, thậm chí người của hoàng thất cũng có ý với bà, còn có cả tin đồn, bà là vợ tương lai của Thiên hoàng nữa.
Nhưng rốt cuộc chân tướng thế nào, thì không ai biết.
Huống chỉ đã nhiều năm rồi ông ta không quay về gia tộc, cũng không để ý chút nào đến chuyện công ty.
“Xuyên Lăng Tử đến rồi à?”
“Chào cậu, hôm nay Xuyên Lăng Tử cố ý đến đây để thăm cậu.”
Xuyên Lăng Tử mặc áo kimono, người hơi cúi gập xuống, chờ đến khi ông ta ngồi xuống ghế, Xuyên Lăng Tử mới quỳ gối trên bồ đoàn, bắt đầu rót †rà cho ông ta.
“Người lớn trong nhà ở xa không thể tới đây được, cho nên để Xuyên Lăng Tử tới đây tập luyện một chút. Cháu vừa đến đây đã nghe được tin tức cậu muốn lùi thời gian tuyển cử lại, trong lòng cháu có chút kinh ngạc, cậu, nếu hôm nay cậu không cho cháu một câu trả lời hợp lý, cháu cũng không có cách nào báo cáo lại kết quả công việc với gia tộc, cậu… Chắc có lế cậu không làm khó con cháu mình đâu nhỉ?”
Cô ta ngước mắt lên nhìn Xuyên Hi, đôi mắt dài hẹp dường như có thể câu hồn đoạt phách.
Bên trong còn cất chứa vài phần kiên nghị quyết đoán.
Giống như nếu ông ta không trả lời rõ ràng, cô ta sẽ không bỏ qua.
Nhật Kinh Xuyên Hi không dám đánh giá thấp năng lực của cô ta, cho dù bản thân là cậu của cô ta, nhưng ở trong gia tộc anh chỉ là một đứa con riêng, tiếng nói không có trọng lượng, ai sẽ thèm quan tâm sống chết của ông ta.
Nếu như không phải do ông ta có thế lực của mình ở Đà Nẵng, căn bản gia tộc sẽ không cho ông ta bước vào cửa.
“Vốn dĩ cậu cũng muốn góp công sức vì gia tộc, nhưng mà đám người kia của thương hội lại bắt tay nhau không cho tôi làm thế, vốn dĩ hoạt động ấy sẽ phải tiến hành vào cuối tháng, nhưng lại bị bọn họ liên hợp bỏ phiếu lùi lại. Thiểu số phục tùng đa số, tôi bất đắc dĩ mới phải làm vậy, Xuyên Lăng Tử, nếu như cháu cảm thấy cậu đang lừa cháu, cháu có thể đến thương hội hỏi thăm một chút, hiện giờ cậu đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, bọn họ không thể vô duyên vô cớ ra tay với gia tộc chúng ta, nên đành phải ngáng chân chống lại cậu.”
Hơn nữa, mấy tập đoàn sản xuất dược phẩm chỉ nhánh của gia tộc chúng ta cũng bị đả kích rất lớn, rất nhiều lần mở cuộc họp rồi nhưng không ai thèm đến.”