Chương 2372
“Vậy vì sao… Vậy vì sao lúc trước anh lại đấy em ra? Vì, vì dáng người em không đủ đẹp, hay là vì ngoại hình em không đủ xinh xắn?”
Trên giường mà một người đàn ông lại đẩy một người phụ nữ ra, đây là một chuyện cực kỳ gây tổn thương.
Sau khi trở về cô ấy vân luôn canh cánh trong lòng, sắp hoài nghi cuộc đời đến nơi.
Diên nghe vậy, ánh mắt lập loè, hàng mi dài cụp xuống, che khuất màu sắc nặng nề bên trong.
“Vì… Chút chướng ngại tâm lý.”
“Chướng ngại tâm lý?”
“Có lẽ anh không thể quá thân mật gần gũi với người khác.”
“Anh… Chẳng lẽ anh có bệnh kín nào đấy? Chỗ đó không xài được à?”
Vừa dứt lời, ánh mắt dữ tợn trợn trừng của Diên đã phóng tới, vẻ hung thần ác sát.
Bất kể một người đàn ông nào cũng không thích bị nói như vậy.
Cô ấy nhận ra mình đã nói sai, lập tức bịt kín miệng, chột dạ nhìn cậu.
Nhưng ánh mắt lại không kìm được nhìn xuống theo bản năng.
Trong nháy mắt Diên thấy đau đầu dê sợ, không khách khí búng trán cô ấy một cái.
Cô ấy đau đớn xoa xoa, nhìn cậu với vẻ đáng thương hết sức.
“Con gái con đứa, có thể rụt rè một tí hay không?”
“Gó cái gì mà phải rụt rè? Bản sắc con gái ấy mà…”
Diên nghe vậy có hơi bó tay chịu thua.
“Chỉ là chút chướng ngại tâm lý, anh sẽ khäc phục, nhưng anh không xác định được thời gian, lỡ như… Cả đời cũng không khắc phục được, anh cũng không biết nên làm thế nào cho phải.”
Đây là băn khoăn lớn nhất của cậu.
Nếu cậu mãi mãi không bước qua được cánh cửa này, cuộc đời của cậu phải làm sao đây?
Cậu có thể bỏ dở thanh xuân của chính mình, nhưng không thể nhỡ dở thanh xuân của Risa.
“Sẽ khắc phục được! Nhất định thế, nếu không khắc phục được, em cũng băng lòng ở bên cạnh anh mãi mãi.”
Risa túm lấy bàn tay to lớn của cậu, vội vã nói.
Hoá ra… Cậu ấy cũng thích mình.
Cậu ấy không hề ghét bỏ mình, chỉ là có chút vấn đề mà thôi.
Những câu nói đó tựa như thuốc an thần, làm cô ấy không còn do dự tự phủ định bản thân.
“Em bảng lòng thật ư?”
Cậu ngạc nhiên nhìn cô ấy.
“Đương nhiên bằng lòng, mặc kệ mất bao lâu, em cũng băng lòng chờ.
Huống hồ cũng không phải khuyết điểm gì lớn, trên đời này nào có mèo con không ăn cá, đúng không? Chẳng qua vấn đề lớn nhất giữa chúng ta không phải chuyện này, mà là… Công ty Nikkyo.”