Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 An Mạc Hạ đi đến cổng bệnh viện, không nhịn được quay đầu nhìn, Chu Dịch Phong nằm ở phòng bệnh sát góc tầng hai, đứng từ chỗ của cô có thể nhìn thấy cửa kính lớn phòng bệnh của Chu Dịch Phong, mặc dù An Mạc Hạ không nhìn thấy gì qua cửa sổ, nhưng cô vẫn nhìn một lúc, cảm giác như người đàn ông điển trai kia đang đứng cạnh cửa sổ vậy.  

 

Một lúc sau An Mạc Hạ mới hoàn hồn, thầm cảm thấy mình nực cười, lúc này mới cất bước đi ra ngoài bệnh viện.  

 

An Mạc Hạ vốn định gọi xe về công ty, nhưng nhìn đồng hồ, đã hơn một giờ chiều rồi, nếu như tối nay muốn đưa cơm cho Chu Dịch Phong, giờ mà lên công ty tí nữa sẽ không về kịp nấu cơm.  

 

Vậy nên An Mạc Hạ liền gọi điện cho Lục Hiểu Như, xin nghỉ, Lục Hiểu Như mặc dù không hài lòng với việc cô xin nghỉ, nhưng cuối cùng vẫn phê chuẩn.  

 

Vậy nên An Mạc Hạ liền đi thẳng đến khu chợ mình hay đi.  

 

Bởi vì Chu Dịch Phong đặc biệt muốn ăn canh gà, cô đến nơi bán gia cầm, bảo ông chủ chọn cho mình một con gà mái béo mầm, sau đó mua thêm mấy loại rau phù hợp với người bệnh rồi mới đi ra khỏi chợ, xách túi lớn túi nhỏ đi về nhà.  

 

Ba ngày không về, căn nhà vẫn chẳng khác gì so với trước khi đi, chỉ là mặt đất và trên mặt bàn có thêm một lớp bụi mỏng, An Mạc Hạ quét dọn qua, sau đó mới quấn tạp dề đi vào bếp, rửa rau, nấu cơm, hầm canh.  

 

Sau khi làm xong mọi việc, cũng khoảng bốn giờ hơn rồi, An Mạc Hạ đổ canh thơm nức mũi vào trong hộp giữ nhiệt, sau đó lại xào mấy món rau dưa ăn kèm để vào một chiếc hộp khác. Xong xuôi mọi chuyện mới hài lòng thở dài.  

 

Sau khi dọn dẹp qua, An Mạc Hạ đi đến bệnh viện.  

 

Do mang theo hai hộp giữ nhiệt đầy ắp cơm, cộng thêm An Mạc Hạ đi khá gấp vậy nên khi cô đến bệnh viện, đầu cô lấm tấm mồ hôi, mùa hè vốn nóng nực, lưng áo cô ướt đẫm một mảng, dính vào da thịt, nói thật là khá khó chịu.  

 

Nhưng An Mạc Hạ không để ý lắm, cô thấy nhiều người đứng chờ thang máy quá nên leo thang bộ lên thẳng tầng hai.  

 

Hành lang tầng hai lặng như tờ, có lẽ do những người nằm ở đây có thân phận bất phàm nên động tác của y tá phải vô cùng cẩn thận, sợ mình gây tiếng động lớn sẽ ảnh hưởng đến người bệnh nghỉ ngơi.  

 

An Mạc Hạ đi nhanh đến cửa phòng bệnh của Chu Dịch Phong, bước chân vốn gấp gáp chợt dừng lại trước cửa phòng, hai tay như nặng nghìn cân, do dự một lúc không biết nên gõ cửa không.  

 

Không biết bao lâu trôi qua, An Mạc Hạ mới dồn hết dũng khí gõ cánh cửa lớn màu trắng trước mặt, nhưng sau mấy tiếng gõ, bên trong không có ai đáp lại.  

 

An Mạc Hạ khó hiểu nghẹo đầu, nghĩ có thể Chu Dịch Phong đang nghỉ ngơi nên đẩy cửa phòng bệnh ra.  

 

Quả nhiên Chu Dịch Phong đang nằm trên giường.  

 

Anh nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt trắng nõn dưới ánh đèn trắng trong căn phòng khiến da anh như trong suốt, tạo ra vẻ huyền ảo.  

 

An Mạc Hạ sững sờ nhìn Chu Dịch Phong mất một lúc, sau đó mới đặt hộp giữ nhiệt lên bàn, rồi ngồi xuống bên giường Chu Dịch Phong.  

 

Căn phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức An Mạc Hạ bắt đầu không khống chế nổi suy nghĩ của mình mà bắt đầu suy nghĩ lung tung, cô không kìm được nghĩ đến cảnh hôm qua Chu Dịch Phong tỏ tình với mình.  



Người đàn ông kéo lấy eo cô từ sau, sau đó nói với cô, muốn trở thành vợ chồng đúng nghĩa với cô. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK