Chu Dịch Phong bị hành động bất ngờ của An Mạc Hạ làm cho sững sờ, chỉ thấy An Mạc Hạ chủ động kéo tay anh, cơ thể mềm mãi dính chặt lên người mình.
Chu Dịch Phong mỉm cười, thuận thế ôm lấy eo cô, anh đương nhiên sẽ không từ chối việc cô chủ động ôm lấy mình rồi, anh không phải kiểu đàn ông đó.
An Mạc Hạ vì quá căng thẳng nên không phát hiện ra động tác của Chu Dịch Phong, vẫn đang nhìn chằm chằm vào hai người đứng không xa.
Chỉ thấy Bạch Tô Nghi kéo tay Giang Doãn Hâm, mặt cười tươi như hoa, còn vẻ mặt Giang Doãn Hâm lại lạnh như tiền, nhưng sau khi nghe thấy Bạch Tô Nghi nói gì đó với mình, khuôn mặt lạnh lùng cuối cùng cũng ấm áp hơn nhiều, anh ta mỉm cười dịu dàng với cô ta.
Mặc dù đã sớm chết tâm với Giang Doãn Hâm rồi, nhưng nhìn thấy anh ta và Bạch Tô Nghi tay trong tay thân mật như thế, trái tim cô vẫn đau đớn, cô cười khẩy.
Cô không phải loại thánh mẫu bạch liên hoa, nhìn thấy người bạn trai cũ nhẫn tâm vứt bỏ mình và bạn thân Tuesday hãm hại cô ở bên nhau, cô không thể chúc phúc cho họ, có vẻ lúc trước hành động khiêu khích của cô chẳng gây ra hậu quả như cô muốn, đôi cẩu nam nữ Giang Doãn Hâm và Bạch Tô Nghi vẫn gắn kết như keo.
Lúc này Chu Dịch Phong cũng nhận ra vẻ khác thường của An Mạc Hạ, anh nhìn về phía An Mạc Hạ nhìn, vừa hay nhìn thấy Bạch Tô Nghi và Giang Doãn Hâm, lông mày nhíu lại, anh không biết họ, chỉ là trước khi kết hôn anh đã điều tra rõ về thân thế của cô, cũng đã nhìn thấy ảnh của hai người này, sau đó vào buổi họp lớp vội vàng ngày hôm đó, Chu Dịch Phong vừa nhìn ra đã nhận ra "anh bạn trai cũ" của An Mạc Hạ, lại nhìn vẻ mặt của cô, đôi mắt nguy hiểm híp lại.
"An Mạc Hạ, em sợ bị bạn trai cũ bắt gặp chúng ta ở bên nhau đến vậy sao?", giọng nói lạnh lùng của Chu Dịch Phong vang lên trên đỉnh đầu An Mạc Hạ.
An Mạc Hạ sững sờ, cuối cùng không nhìn nữa, cô ngẩng đầu nhìn Chu Dịch Phong.
Chu Dịch Phong ghé cằm lên đầu cô, miệng nở nụ cười lạnh lùng, cùng lúc đó, An Mạc Hạ chợt cảm thấy chột dạ.
Thực ra cô không sợ bị Giang Doãn Hâm và Bạch Tô Nghi nhìn thấy, chỉ cảm thấy bây giờ vẫn chưa phải lúc để Giang Doãn Hâm biết đến quan hệ giữa cô và Chu Dịch Phong, bởi vì màn báo thù của cô mới bắt đầu thôi.
An Mạc Hạ há miệng, vừa định giải thích, nhưng Chu Dịch Phong không cho cô cơ hội, anh hơi đẩy cô ra, bước từng bước lớn về đằng xa, chỉ để lại An Mạc Hạ một mình đang cảm thấy cay đắng.
Anh biết ban nãy mình thực sự hơi nhỏ mọn rồi, có điều chuyện này cũng đâu thể trách anh được, khi không yêu cô, An Mạc Hạ làm gì anh cũng chẳng quan tâm, nhưng bây giờ anh yêu cô rồi, bất kỳ hành động nào cũng cô cũng khiến anh suy nghĩ.
Nghĩ đến đây, Chu Dịch Phong không kìm được cười gượng, từ lúc nào anh bắt đầu giống phụ nữ vậy? Nhưng người nào đó vẫn kiên quyết từ chối anh mà.
"Được rồi, quay về nấu cơm thôi", một lúc sau, Chu Dịch Phong than thở, mở cửa lên xe trước.
Mặc dù Chu Dịch Phong không trả lời thẳng mình có nổi giận hay không, nhưng từ giọng nói thả lỏng hơn ban nãy, chắc anh không trách cô nữa rồi.
An Mạc Hạ nhếch khóe miệng, lập tức ngồi xuống ghế phó lái, chiếc xe nhanh chóng lao đi.
Sau khi về nhà, Chu Dịch Phong đi xử lý công việc, còn An Mạc Hạ bận rộn trong phòng bếp, mặc dù thức ăn mua ở siêu thị không tươi như thức ăn mua ở chợ hồi sáng, nhưng may là An Mạc Hạ giỏi nấu ăn, dù đồ không tươi cũng có thể tạo ra một bàn đồ ăn thơm ngon.