Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng những thứ trông có vẻ ngọt ngào này bây giờ khiến cho căn phòng vốn lạnh lẽo trở thêm u tối hơn, khiến cho cô phiền não hơn.

 

Cô kinh ngạc nhìn mọi vật trong phòng một lúc lâu sau mới hoàn hồn.

 

An Mạc Hạ thầm mắng mình, nếu đã quyết định từ bỏ quan hệ với Chu Dịch Phong, vậy thì nên vứt bỏ những suy nghĩ vớ vẩn trong đầu mình, cô không yêu nổi loại người như Chu Dịch Phong đâu!

 

Vậy nên An Mạc Hạ giơ tay hung hăng tát vào mặt mình khiến cho mình tỉnh táo hơn chút, giờ mới tìm nhân viên phục vụ bảo họ dọn lại căn phòng.

 

"Thưa cô, cô còn cần mấy thứ này không?", nhân viên phục vụ chỉ vào cánh hoa hồng dưới đất, sau đó không chắc chắn chỉ chiếc bánh gato kem bơ cực lớn trên giường.

 

An Mạc Hạ gật đầu: "Không cần, tôi chưa động vào cái bánh này, nếu như mấy chị không phiền tôi liền để lại cho các chị ăn".

 

Có thể thấy được chưa ai động vào chiếc bánh này, hai nhân viên phục vụ nhìn qua liền cho bánh kem vào hộp đặt lên xe đẩy.

 

Đúng lúc này một chiếc hộp hình tròn tinh xảo đột nhiên lăn từ đâu ra, rơi trúng chân nhân viên phục vụ.

 

"Thưa cô, ở đây còn có một món đồ nữa", nhân viên phục vụ nhặt lên đưa cho An Mạc Hạ.

 

An Mạc Hạ nghi ngờ nhìn chiếc hộp, xác nhận là của mình, điều đó có nghĩa là Chu Dịch Phong mang đến, cô vốn muốn bảo không cần nhưng cuối cùng vẫn không kìm được lòng hiếu kỳ của mình nhận lấy chiếc hộp, từ từ mở nắp hộp ra.

 

Trong hộp là một chiếc nhẫn vô cùng đặc biệt, kiểu dáng đơn giản nhưng rất lớn, khắp chiếc nhẫn đều được khảm kim cương, dưới ánh sáng trong phòng, nó lóe lên ánh sáng lóa mắt.

 

Nhìn chiếc nhẫn trước mặt, An Mạc Hạ chợt cảm thấy đau lòng, nhớ đến những gì Chu Dịch Phong nói lúc trước, anh muốn trở thành vợ chồng thật sự với cô, nên cô lập tức hiểu ra ý đồ của chiếc nhẫn này.

 

Có phải anh muốn trịnh trọng cầu hôn lại cô không? Nhưng cuối cùng vẫn bị cô lạnh lùng từ chối?

 

Nghĩ đến đây, An Mạc Hạ cảm thấy trái tim mình đau đớn, ánh sáng trên chiếc nhẫn cũng trở nên mờ ảo, có điều chẳng bao lâu sau cô đã tỉnh táo lại, cô lắc đầu, cảnh cáo bản thân không được phép mềm lòng, nếu đã ra quyết định rồi thì không được quay đầu nếu không mình nhất định sẽ thương tích đầy mình.

 

Mà cô đã từng trải qua một mối tình đau thương, nếu như lần thứ hai vẫn không có kết quả vậy sau này sao cô có thể yêu tiếp được đây.

 

Vậy nên An Mạc Hạ liền đưa nhẫn cho nhân viên phục vụ, vốn muốn bảo nhân viên phục vụ xử lý, nhưng nghĩ đến giá trị của chiếc nhẫn này không hề nhỏ, nên bảo nhân viên phục vụ đưa đến cho khách phòng 2218.

 

Có điều cuối cùng chiếc nhẫn vẫn không được trả thành công, nó lại quay lại tay An Mạc Hạ. Bởi vì nhân viên phục vụ bảo khách phòng 2218 đã trả phòng.

 

An Mạc Hạ cầm nhẫn trong tay, sững sờ một lúc lâu, nghĩ đến Chu Dịch Phong đã trả phòng, trong lòng bất giác cảm thấy buồn bã, giống như thiếu mất một thứ gì đó.

 

Cùng lúc này Chu Dịch Phong ngồi trên xe, đậu cách khách sạn không xa, lạnh lùng nhìn phòng 2216 của khách sạn, ánh đèn khách sạn chiếu qua cửa kính xe, chiếu lên đường nét lạnh lùng trên gương mặt người đàn ông, khiến người khác cảm thấy anh là người lạnh lùng khó gần.

 

Không sai, bây giờ Chu Dịch Phong rất khó chịu, hơn nữa còn cực kỳ khó chịu.

 

Khi nhìn thấy An Mạc Hạ và bạn trai cũ rời khỏi khách sạn, anh đã khó chịu lắm rồi, ban nãy còn nhìn thấy dòng trạng thái An Mạc Hạ viết trên trang cá nhân: "Cảm ơn anh đã cùng tôi trải qua sinh nhật khó quên".

 

Lại càng khiến anh khó chịu hơn.

 

Vậy nên người đàn ông kia khiến cô trải qua một sinh nhật khó quên còn anh cùng cô trải qua một sinh nhật như nào?

 

Nghĩ đến đây ánh mắt lạnh lùng của anh như kết một tầng băng lạnh, hai tay tóm lấy vô lăng vì bóp quá mạnh nên trắng bệch.

 

Cuối cùng anh không nhìn lên phòng 2216 nữa, hung hăng đạp chân ga, sau đó chiếc Porsche lao đi trong màn đêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK