Nghĩ đến đây, An Mạc Hạ chợt lắc đầu, cô ngồi đây suy nghĩ bậy bạ cái gì chứ, Chu Dịch Phong nghĩ gì không liên quan đến cô, cô chỉ cần tuân theo hợp đồng làm một đôi vợ chồng hợp đồng đúng nghĩa với anh thôi.
An Mạc Hạ hít sâu một hơi, cố gắng nặn ra nụ cười không quá khó coi trên mặt, coi như đang cổ vũ bản thân.
Cùng lúc đó, nhân viên phục vụ của khách sạn cũng bưng đồ ăn sáng lên: "Thưa cô, đây là đồ ăn sáng của cô", vừa dứt lời, nhân viên phục vụ liền mỉm cười giúp cô đặt đồ lên bàn.
An Mạc Hạ nói cảm ơn, sau khi nhân viên phục vụ rời đi, cô liền cầm đũa lên ăn điểm tâm, chẳng hiểu sao hôm qua còn cảm thấy bữa sáng của nhà hàng năm sao siêu ngon, hôm nay ăn lại cảm thấy tẻ nhạt vô vị, An Mạc Hạ chỉ ăn hai miếng liền đặt đũa xuống trở về phòng khách sạn.
Hôm nay anh Claire đến khá muộn, tầm hơn mười giờ mới đến phòng tìm cô, bảo cô sắp xếp xe đến tập đoàn tài chính Chu Thị.
An Mạc Hạ lập tức gọi điện cho tài xế mang xe thương vụ chuyên dụng để đưa đón Claire đến khách sạn, cùng anh ta đi đến Chu Thị.
Khi đi đến cửa tòa cao ốc của Chu Thị, Claire được Lục Hiểu Như đứng đầu đội ngũ nghênh đón vào tòa nhà, mà nhiệm vụ của An Mạc Hạ cũng cơ bản hoàn thành nên không đi cùng họ mà đi về phía phòng làm việc của mình.
Vừa mới bước vào cửa khu làm việc của phòng quan hệ công chúng, An Mạc Hạ chợt nghe thấy giọng của một người phụ nữ: "Đồ tôi bảo mọi người mua, mọi người đã chuẩn bị xong chưa?"
"Giám đốc, em mua xong rồi ạ, hoa tươi và trái cây đều được mua theo yêu cầu của chị, mua loại đắt nhất ạ", một người khác vội vàng đáp.
Người phụ nữ gật đầu, vung tay: "Oke, thế hai cô cầm đồ cùng tôi đến viện, tối qua phó tổng giám đốc Chu gặp tai nạn giao thông, bây giờ tôi sẽ đi thăm cậu ấy".
Nói xong, người phụ nữ mang theo hai cô gái vội vàng đi ra cửa.
Mà An Mạc Hạ đứng đó đầu như nổ tung, cơ thể không kìm được run rẩy.
Phó tổng giám đốc của tập đoàn Chu Thị mà mang họ Chu thì chỉ có một, ngoại trừ Chu Dịch Phong ra chẳng còn ai khác, tối qua anh gặp tai nạn giao thông sao?
Cô không kịp nghĩ nhiều, lập tức xông đến chỗ người phụ nữ đang chuẩn bị rời đi kéo tay cô ta lại: "Xin hỏi, chị bảo phó tổng giám đốc Chu gặp tai nạn giao thông, bây giờ anh ấy nằm viện nào?", do quá căng thẳng nên giọng cô hơi run theo.
Người phụ nữ nhìn thấy một người không biết từ đâu lao đến, đôi lông mày xinh đẹp nhíu lại, nghi ngờ đánh giá An Mạc Hạ: "Cô là ai?"
"Tôi là...", An Mạc Hạ không kịp nghĩ nhiều, há miệng, suýt nữa nói ra chuyện mình là vợ của Chu Dịch Phong, nhưng vào đúng giây phút đó cô dừng lại, nghĩ lại nói: "Tôi, tôi là nhân viên của phòng quan hệ công chúng, trưởng phòng Lục bảo tôi đi thăm phó tổng giám đốc Chu, vậy nên muốn hỏi anh ấy nằm ở viện nào?”
"Ồ, hóa ra là vậy", người phụ nữ cũng không nghi ngờ nữa, cô ta đáp: "Ở bệnh viện Hồng m..."
Cô ta còn chưa nói hết, An Mạc Hạ đã điên cuồng lao ra cửa tập đoàn Chu Thị.
Bệnh viện Hồng m là một trong những bệnh viện tư nhất cao cấp của thành phố An Lâm, tòa nhà bệnh viện mặc dù hơi cũ nhưng trang thiết bị tân tiến, người có thể đi khám ở bệnh viện Hồng m nếu nhà không có quan hệ thì địa vị cũng phải cao.
An Mạc Hạ chạy đến khu nội trú hỏi thăm, liền biết được vị trí phòng VIP Chu Dịch Phong đang nằm, cô nhanh chóng đi đến cửa phòng bệnh của anh.
Nhìn cánh cửa màu trắng đóng chặt trước mặt, tim cô chưa bao giờ đập nhanh như vậy, cánh tay vội vàng giơ lên cũng hoảng loạn đến mức run rẩy, nhưng khi cô định đẩy cửa ra cô chợt cảm thấy do dự.
Mặc dù trong lòng rất muốn nhìn xem anh có bị sao không, nhưng tâm trạng bối rối và lý trí đã kéo cô lại.
Rốt cuộc cô có nên tùy tiện xuất hiện trước mặt Chu Dịch Phong không?
Trong nháy mắt, An Mạc Hạ chỉ cảm thấy tay mình nặng cả ngàn cân, không sao ngẩng đầu lên được.
Đúng lúc này, cô chợt nghe thấy giọng nói dễ nghe của một người phụ nữ vang lên từ trong phòng, giọng cô ta êm dịu như dòng suối vậy.
"Dịch Phong, sao anh lại xảy ra tai nạn giao thông?", Giọng nói quan tâm của Sở Mạn Doanh mang theo chút trách móc.
Im lặng một lúc mới nghe thấy giọng nói lạnh lẽo mang theo chút ấm áp của Chu Dịch Phong: "Do không cẩn thận thôi, cô đừng lo".
"Tôi có thể không lo sao, anh bị thương đến mức này rồi", giọng Sở Mạn Doanh xen lẫn chút tức giận: "Anh lái xe ẩu quá".
"Tay bị thương chút thôi mà, đâu nghiêm trọng như cô nói".
"Anh chỉ thích khoe khoang thôi, không được, hay để tôi đút cơm cho anh đi, đỡ ảnh hưởng đến vết thương của anh", Sở Mạn Doanh ép buộc nói.
"Không cần đâu".
Trong phòng dường như vì vấn đề đút cơm mà xảy ra tranh chấp nhưng cuối cùng Chu Dịch Phong vẫn đành thỏa hiệp, kệ Sở Mạn Doanh đút cơm cho mình.
Mà bên ngoài, cánh tay giơ lên không trung của An Mạc Hạ từ từ hạ xuống bên người, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười tự giễu, có vẻ như cô ở đây cũng chỉ là đồ thừa, Chu Dịch Phong đâu đến lượt cô quan tâm.
An Mạc Hạ mím môi, cuối cùng cố gắng khống chế ước muốn được vào trong thăm Chu Dịch Phong, cô xoay người đi về phía hành lang, nhưng đúng lúc này một bóng người quen thuộc đập vào mắt cô.
"Ồ, chẳng phải là em dâu đây sao, em hai ở đây, sao em không vào?", người nói chính là chị dâu cả của Chu Dịch Phong Xa Ngọc Lệ, hôm nay cô ta ăn mặc thời thượng xinh đẹp như trước, cô ta mặc một chiếc váy bó sát màu đen, để lộ tất cả đường cong trên cơ thể, thêm thiết kế lộ vai càng khiến Xa Ngọc Lệ quyến rũ hơn.
Mà hôm nay không chỉ có mình Xa Ngọc Lệ đến mà bên cạnh cô ta còn có một người phụ dong dỏng cao, tuổi tác hơi lớn, nhưng nhan sắc vẫn được giữ gìn khá tốt, vóc dáng thướt tha giống Xa Ngọc Lệ, khuôn mặt xinh đẹp, trang điểm khí chất thanh lịch, nếu như không có đôi mắt hơi trầm đục không thuộc về người trẻ tuổi, chắc khó có ai nhận ra bà ta nhiều tuổi rồi.
An Mạc Hạ nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía người phụ nữ xinh đẹp đang khoác tay Xa Ngọc Lệ, có vẻ như quan hệ giữa hai người này rất thân thiết, chẳng nhẽ là...
An Mạc Hạ bỗng chốc trợn tròn mắt, mẹ kế của Chu Dịch Phong Trương Dĩnh Y?