Nghe thấy lời Chu Dịch Phong nói, An Mạc Hạ vừa tức vừa buồn cười, Chu Dịch Phong nghĩ gì vậy, tưởng cô bị chuyện tối qua kích thích nên định cao chạy xa bay sao?
Vậy nên An Mạc Hạ thử giãy khỏi vòng tay của Chu Dịch Phong, giải thích rõ với anh, nhưng ai ngờ cô vừa cử động, sức lực của Chu Dịch Phong lại tăng lên khiến cô khó có thể thở nổi.
An Mạc Hạ chỉ có thể bất lực chôn đầu trong lòng anh nói: "Chu Dịch Phong, tôi muốn đi lúc nào?"
"Cô không muốn đi sao?", một lúc sau, giọng nói nghi ngờ của Chu Dịch Phong mới vang lên: "Vậy sáng sớm ra cô kéo hành lý làm gì?"
An Mạc Hạ cạn lời liếc mắt: "Tôi chỉ là có nhiệm vụ của công ty, phải đi công tác mấy ngày".
Nghe thấy An Mạc Hạ nói vậy, Chu Dịch Phong cuối cùng cũng thở dài thả cô ra, nhưng đôi mắt vẫn lóe lên sự ngờ vực.
"Thật sao?
"Thật đó, anh Chu, tôi mà muốn cao chạy xa bay thật, tôi sẽ không vác cái vali nhỏ thế này đâu, dù sao cũng phải mang cái vali cỡ 34 mới để đủ đồ được".
Vẻ lạnh lùng trong mắt Chu Dịch Phong cuối cùng cũng chuyển sang ấm áp, tiếng thở phào nhẹ nhõm khẽ vang lên trong căn phòng.
"Công ty bảo cô đi công tác ở đâu?", Chu Dịch Phong hỏi.
An Mạc Hạ chột dạ tránh ánh mắt anh, cô chưa nói cho anh biết mình vào làm ở tập đoàn Chu Thị, chỉ cảm thấy bây giờ tạm thời không cần nói, nếu nói, Chu Dịch Phong có thể sẽ không cho cô đi làm.
Vậy nên An Mạc Hạ chỉ có thể bịa ra một địa danh.
"Lúc nào về?", anh hỏi tiếp.
"Chắc tầm một tuần, cụ thể phải xem sắp xếp của công ty", cái này An Mạc Hạ cũng không rõ, cô thực sự không biết Claire muốn ở lại thành phố An Lâm mấy ngày.
Nghe xong, Chu Dịch Phong cao ngạo nhìn An Mạc Hạ một cái, đang định mở miệng hỏi An Mạc Hạ tiếp, An Mạc Hạ lập tức kéo vali, chạy xuống tầng.
"À, tôi không nói với anh nữa, quản lý yêu cầu tôi 8 giờ phải có mặt ở công ty, hơn nữa tôi sắp muộn rồi, khi nào quay về tôi kể với anh sau nhé".
"Vậy để tôi đưa cô đi", Chu Dịch Phong đứng sau lưng An Mạc Hạ nói.
"Không cần, đợi anh tắm rửa thay đồ thì muộn mất, tôi tự gọi taxi đi thì nhanh hơn".
Nhìn dáng vẻ vội vàng của cô, Chu Dịch Phong khẽ cau mày, An Mạc Hạ có vẻ gì đó kỳ lạ, dường như cô đang lừa anh điều gì đó.
Nghĩ đến đây, Chu Dịch Phong lập tức quay về phòng, nhấc điện thoại di động ở đầu giường lên bấm một dãy số.
"Trương Dương, tra giúp tôi dạo gần đây vợ tôi An Mạc Hạ làm việc ở đâu?"
...
Tại phòng quan hệ công chúng của tập đoàn tài chính Chu Thị.
Tất cả nhân viên đều tập trung trong văn phòng.
Lục Hiểu Như là người cuối cùng đến, hôm nay cô ấy cũng trang điểm rất tỉ mỉ, mặc dù chỉ mặc chiếc váy công sở màu đen, nhưng nó được thiết kế rất vừa người, vừa nhìn là biết do nhà thiết kế nổi tiếng có tay nghề cao làm nên, bộ đồ này đã thể hiện hết đường cong trên cơ thể cô, thu hút ánh mắt mọi người, rãnh ngực đằng trước lúc ẩn lúc hiện, rất hấp dẫn, nhưng không khiến người ta cảm thấy lẳng lơ.