Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 An Mạc Hạ cảm thấy căng thẳng, vốn muốn giả vờ ngủ không đáp, nhưng nghĩ mình mới nằm được chưa đến hai phút, giả bộ ngủ có hơi giả trân, chỉ có thể đáp: "Chưa".  

 

Cảm nhận được cô đang căng thẳng, Chu Dịch Phong mỉm cười: "Mạc Hạ, em căng thẳng thế làm gì, tôi cũng đâu có làm gì em, em yên tâm ngủ đi".  

 

"Tôi đâu có sợ, nếu không phải anh đột nhiên gọi tôi, tôi ngủ lâu rồi", bị người ta vạch trần, An Mạc Hạ không cam lòng lầm bầm, nhưng cô không biết giọng mình cao vun vút, nghe càng giấu đầu hở đuôi.  

 

Chu Dịch Phong mỉm cười lắc đầu, không vạch trần lời nói dối của cô nữa, mỉm cười nói: "Thế là được rồi, em ngủ tiếp đi, ngủ ngon nhé".  

 

"Ngủ, ngủ ngon", An Mạc Hạ lắp bắp đáp, sau khi xác nhận Chu Dịch Phong ngủ cạnh mình đã thở đều, cô mới khẽ thở phào, trái tim đập loạn cuối cùng cũng bình tĩnh lại.  

 

Bên cạnh tự nhiên có một người đàn ông, An Mạc Hạ không thể ngủ nổi, hơn nữa cô sợ làm phiền đến Chu Dịch Phong, nên chỉ có thể nằm thẳng trên giường không nhúc nhích, như vậy cô càng khó chịu hơn, chỉ có thể ngẩn người nhìn trần nhà tối đen.  

 

Không biết bao lâu đã trôi qua, có thể do bầu không khí trong phòng quá yên tĩnh, hoặc là do hôm nay quá mệt mỏi, cùng với tiếng hít thở theo tiết tấu của anh, mí mắt An Mạc Hạ trùng cuối, cô chìm trong mộng đẹp tự lúc nào không biết.  

 

Trong giấc mộng, An Mạc Hạ cứ cảm giác có một luồng nhiệt ngày càng lại gần mình, cô thậm chí còn mơ thấy mình đang đứng bên miệng núi lửa, dung nham bên cạnh không ngừng sôi trào cuồn cuộn, cuối cùng khi đến sát đỉnh núi, dung nham nóng bỏng lao đến chỗ cô, khiến cô sợ mở mắt.  

 

Trước mắt vẫn tối đen như mực, An Mạc Hạ chợt thở phào, hóa ra mình chỉ nằm mơ thôi, nhưng mới thả lỏng được có mấy giây, cơ thể An Mạc Hạ lại cứng đờ, vì cô phát hiện ra mình không như ban nãy, nằm sát mép giường, mà đang nằm giữa giường, hơn nữa còn có cánh tay cường tráng đang vắt qua hông cô.  

 

Cô chui vào lồng ngực của anh lúc nào vậy?  

 

An Mạc Hạ lập tức cảm thấy mặt mình nóng lên, hóa ra ngọn núi lửa trong mộng chính là nhiệt độ của cơ thể anh, anh dán chặt lấy cô, chẳng khác nào ngọn núi lửa.  

 

Không biết do cô chủ động chui vào ngực anh hay do tên này làm!  

 

Nghĩ đến đây, An Mạc Hạ tức giận tóm lấy cánh tay của Chu Dịch Phong, nhất định phải tách cánh tay trên hông mình ra, cô đột nhiên phát hiện ra có gì đó không đúng.  

 

Nhiệt độ trên người Chu Dịch Phong nóng bỏng, không giống nhiệt độ của người bình thường.  

 

 

 

Cảm giác được Chu Dịch Phong không ổn, An Mạc Hạ giật mình, động tác vốn thô lỗ trở nên cẩn thận.  

 

Cô nhẹ nhàng để cái tay đang ôm lấy hông mình sang một bên, sau đó lại dùng tay sờ trán anh, quả nhiên trán Chu Dịch Phong nóng như lửa.  

 

Anh sốt rồi!  

 

An Mạc Hạ nhíu mày, sau đó nương theo ánh trăng mông lung ngoài cửa sổ nhìn ngắn khuôn mặt tuyệt đẹp của Chu Dịch Phong.  

 

Chu Dịch Phong lúc này nhắm chặt hai mặt, nhưng anh ngủ không quá yên tĩnh, đôi lông mày nhíu chặt lại, vẻ mặt đỏ rực bất thường, trông có vẻ vô cùng đau đớn.  

 

An Mạc Hạ vỗ vai Chu Dịch Phong, nhẹ nhàng nói: "Chu Dịch Phong, anh dậy đi, nếu không cảm thấy khỏe, tôi đưa anh đi viện".  



Một lúc sau, Chu Dịch Phong mới mê man mở mắt, giống như phản ứng lại, mãi sau đó mới mỉm cười: "Tôi không sao, ngủ một lúc là khỏe thôi", nói xong, Chu Dịch Phong thử kéo tay An Mạc Hạ, muốn ôm cô vào lòng, nhưng sức lực không đủ, còn chưa chạm lấy tay cô cánh tay đã vô lực hạ xuống. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK