Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý An Kiệt nắm lấy vòng eo thon của cô, giam cô trong cơ thể mình, khiến cô không thể động đậy.

 

"Lý An Kiệt, anh buông tay cho tôi, nếu anh dám đối xử với tôi như vậy, Chu Dịch Phong sẽ không tha cho anh!".

 

Nghe thấy tên Chu Dịch Phong, Lý An Kiệt hung hăng nhổ nước bọt xuống đất: "Chu Dịch Phong là cái thá gì mà tôi phải sợ? Hôm nay cô đừng hòng chạy thoát, tôi nhất định sẽ giúp cô có một đêm khó quên".

 

Nói xong, Lý An Kiệt bá đạo hôn lên mặt An Mạc Hạ, đầu tiên hôn lên gò má trắng nõn của cô, sau đó hôn một đường đi xuống, hôn đến chiếc cổ nõn nà, nụ hôn khẽ khàng dần trở nên cuồng nhiệt, điên cuồng như cướp đoạt mọi thứ.

 

An Mạc Hạ chỉ cảm thấy nổi da gà, cảm thấy buồn nôn trước sự đụng chạm của người đàn ông này, dường như chỗ đồ ăn cô vừa ăn sắp phun ra vậy.

 

"Lý An Kiệt, anh mau dừng tay, anh còn dám làm vậy, tôi sẽ chết cho anh xem, đến lúc đó có hóa thành quỷ tôi cũng sẽ không tha cho anh!", An Mạc Hạ run rẩy kêu la, con ngươi trong trẻo cũng trở nên đỏ thẫm.

 

Động tác của Lý An Kiệt hơi ngừng lại, khinh thường nhìn An Mạc Hạ: "An Mạc Hạ, cô bớt tỏ ra thuần khiết đi, cô có thân phận gì mà câu dẫn được Chu Dịch Phong, mọi người ai cũng biết, cô hầu hạ Chu Dịch Phong thế nào thì cứ hầu hạ tôi như thế, yên tâm, Chu Dịch Phong cho cô thứ gì tôi cũng sẽ cho cô thứ đó".

 

Nói xong động tác của Lý An Kiệt càng thô lỗ, anh ta không chỉ hôn thôi, bắt đầu liều mạng xé váy An Mạc Hạ, thử tiến hành bước tiếp theo.

 

Khi An Mạc Hạ không thể nào giãy giụa được khỏi sự trói buộc của anh ta, khi cô cảm thấy tuyệt vọng, đột nhiên có một bóng người xuất hiện từ đằng xa.

 

Chỉ trong một giây, bóng người đó xông đến trước mặt Lý An Kiệt, tung cước đạp người đàn ông đang chìm đắm trong dục vọng này ra.

 

Sau đó, trong màn đêm vang lên giọng nói lạnh lẽo như đến từ địa ngục của Chu Dịch Phong: "Lý An Kiệt, mày biết mình đang làm gì không?", trong lúc nói, hai mắt Chu Dịch Phong đen kịt, như bắn ra những tia rét lạnh, sau đó nhìn chằm chằm về phía Lý An Kiệt đang co người nằm dưới đất: "Có phải công ty mày tổn thất chưa đủ, nên đến mạng mày cũng không cần không?"

 

Lý An Kiệt co người ngồi dưới đất không tin nổi nhìn Chu Dịch Phong: "Ban nãy mày nói gì?"

 

Chu Dịch Phong lại nói lại: "Tao nói chẳng lẽ mày thấy lúc trước mình đền bù chưa đủ tiền nên đến mạng cũng không cần sao?", miệng anh nở nụ cười độc ác, đáy mắt lạnh như băng, khiến cho người ta vừa nhìn đã cảm thấy như rơi xuống hầm băng.

 

Ngay cả Lý An Kiệt trước giờ chưa từng coi Chu Dịch Phong ra gì cũng khiếp sợ, cơ thể bất giác run rẩy, sau khi phản ứng lại, anh ta to mồm mắng lớn: "Chu Dịch Phong, hóa ra là do mày làm".

 

Nói xong, Lý An Kiệt đột nhiên đứng dậy, thử tấn công Chu Dịch Phong, nhưng khi anh ta vừa lại gần Chu Dịch Phong, đã bị anh đạp một cước, tiếng động nặng nề lại vang lên, Lý An Kiệt đau đớn co người dưới đất, mãi mà không nói được câu nào.

 

"Lý An Kiệt, mày thực sự nghĩ tao không dám làm gì mày sao?", Chu Dịch Phong vừa nói, vừa đi đến trước Lý An Kiệt đang đau đớn, đứng từ trên cao nhìn xuống: "Hôm nay hai cước này của tao chỉ là để cảnh cáo mày, nếu như mày còn có ý đồ bất chính gì với vợ tao, tao nhất định sẽ lấy mạng mày".

 

Nói xong, Chu Dịch Phong cong lưng áp sát Lý An Kiệt, ánh mắt sắc bén như dao, lạnh lùng nhìn Lý An Kiệt: "Chu Dịch Phong tao mặc dù không được nhà họ Chu yêu quý, nhưng tao tin, để xử lý một thằng công tử bột ăn bám nhà họ Xa như mày cũng không phải vấn đề lớn".

 

Lý An Kiệt nằm dưới đất nghe thấy vậy, cơ thể không khỏi run lên, anh ta hoảng sợ nhìn người đàn ông trước mặt: "Chu Dịch Phong... mày... mày... mày dám!"

 

Chu Dịch Phong ưỡn thẳng lưng, nhún vai: "Mày xem tao có dám không?"

 

Vừa dứt lời, anh không quan tâm đến Lý An Kiệt đang nằm dưới đất nữa mà đi thẳng đến trước mặt An Mạc Hạ, cởi áo khoác bộ âu phục của mình ra, khoác lên vai cô, sau đó ôm An Mạc Hạ còn đang run rẩy vào ngực, sự độc ác trong mắt dần biến thành vẻ dịu dàng.

 

"An Mạc Hạ, không sao, đừng sợ, bây giờ tôi đưa cô về nhà".

 

Chu Dịch Phong không đưa An Mạc Hạ quay lại đại sảnh tổ chức tiệc, mà đi thẳng từ vườn hoa ra bãi đậu xe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK