Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ đến đây, An Mạc Hạ giơ ngón trỏ tay phải lên khẽ chỉ vào cằm, sau đó mắt lóe lên vẻ giảo hoạt.  

 

An Mạc Hạ tìm điện thoại, add zalo của Giang Doãn Hâm.  

 

Thực ra hôm đó sau khi ăn cơm với Giang Doãn Hâm, Giang Doãn Hâm muốn add zalo của cô rồi, nhưng cô không chịu, một là vì cô ghét người đàn ông này, hai là vì cảm thấy không cần thiết, để anh ta đỡ nhìn thấy trang cá nhân của cô.  

 

Add nick zalo của Giang Doãn Hâm xong, An Mạc Hạ liền gửi tin nhắn cho anh ta: "Có onl không?"  

 

Không biết do Giang Doãn Hâm thực sự rất bận hay do anh ta cố tình không muốn để ý đến cô, An Mạc Hạ mãi mà không nhận được hồi âm.  

 

Có điều cô cũng chẳng quan tâm, ngược lại còn vui vẻ tìm một chiếc váy vừa đẹp vừa hơi gợi cảm trong tủ đồ để thay, sau đó trang điểm xinh đẹp, định chiều nay nếu không có việc gì, không bằng đi tìm bạn tốt Lâm San San đi dạo phố, lâu lắm rồi cô không được thả lỏng tâm tình.  

 

Khi An Mạc Hạ chuẩn bị xong mọi thứ, đang định hẹn Lâm San San, chuông điện thoại của cô đột nhiên vang lên.  

 

An Mạc Hạ cầm điện thoại lên, nhìn thấy màn hình hiển thị tin nhắn mới, vẻ nghi ngờ lóe lên trong mắt, Giang Doãn Hâm gọi video sao?  

 

Do dự một lúc, An Mạc Hạ vẫn ấn vào, màn hình đen của điện thoại sáng lên, sau đó xuất hiện một khuôn mặt, nhưng không phải Giang Doãn Hâm mà cô tưởng tượng, mà là khuôn mặt dương dương tự đắc của Bạch Tô Nghi.  

 

Có vẻ cô ta vừa mới tắm xong, tóc còn ướt, gò má ửng hồng, mà trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm trắng, lộ ra bờ vai trắng nõn nà, cả đường cong nơi bầu ngực lúc ẩn lúc hiện, trông vô cùng gợi cảm hút hồn.  

 

Sắc mặt An Mạc Hạ lập tức trầm xuống, vừa định mở miệng hỏi Bạch Tô Nghi đang định làm cái quái gì thế, liền nghe thấy giọng nói chế giễu, huênh hoang của cô ta: "Mạc Hạ, có nghe thấy tiếng nước chảy không?"  

 

An Mạc Hạ nhíu mày, nhất thời chưa hiểu được ý của Bạch Tô Nghi, nhưng chẳng bao lâu sau, Bạch Tô Nghi đã thay cô giải đáp nghi vấn.  

 

"Doãn Hâm đang tắm trong phòng tắm, hôm nay là ngày bọn tôi kỷ niệm ba năm yêu nhau", Bạch Tô Nghi mỉm cười nói, nhìn ánh mắt khó đoán của An Mạc Hạ: "Mỗi năm chúng tôi đều đến thuê phòng ở khách sạn này".  

 

Vì lời nói của Bạch Tô Nghi, trái tim An Mạc Hạ lập tức đau đớn, bàn tay cầm điện thoại trắng toát.  

 

Hừ, nực cười thật, hóa ra Giang Doãn Hâm và Bạch Tô Nghi ở bên nhau tròn ba năm! Bọn họ mới chia tay được chưa đến mấy tháng, điều này cũng có nghĩa là, Giang Doãn Hâm và cô ở bên nhau hai năm thì anh ta ở bên Bạch Tô Nghi một năm, hơn nữa bọn họ hàng năm đều đi thuê phòng, chẳng trách Giang Doãn Hâm lại chẳng quan tâm đến việc cô từ chối anh làm chuyện giường chiếu, thế mà cô còn cảm thấy có lỗi với anh ta, hóa ra anh ta không cần!  

 

Lửa giận lan tràn khắp trái tim cô, cô đột nhiên cảm thấy những thứ mình âm thầm bỏ ra mấy năm qua thật quá nực cười, cô vất vả khổ cực nuôi người đàn ông này lại là nuôi hộ người khác!  

 

An Mạc Hạ cố gắng khống chế vẻ mặt của mình, nhưng vẫn bị Bạch Tô Nghi nhìn thấu, vẻ đắc ý trên mặt cô ta càng hiện rõ hơn.  

 

"An Mạc Hạ, cô cho rằng mấy trò mèo cô dở sau lưng tôi sẽ ảnh hưởng đến tôi và Doãn Hâm sao? Hừ, bớt nằm mơ đi, quan hệ giữa tôi và Doãn Hâm bền chắc không gì phá được!"  

 

 

 

An Mạc Hạ nghe thấy lời Bạch Tô Nghi nói, khóe miệng nở nụ cười khinh miệt: "Bạch Tô Nghi, cô có chắc quan hệ giữa cả hai bền chặt không gì phá nổi không?"  

 

"Đương nhiên!", Bạch Tô Nghi chợt cất cao giọng, nhìn về phía An Mạc Hạ bằng ánh mắt phòng bị: "Có điều có người đàn bà nào đó cả ngày cứ muốn phá bọn tôi, gây phiền phức cho tôi và Doãn Hâm".  

 

An Mạc Hạ cười khẩy: "Nếu nó thực sự bền chặt không gì phá nổi thì sao cô còn sợ người khác phá?"  

 

Bạch Tô Nghi nhất thời bị An Mạc Hạ làm cho á khẩu, chỉ có thể hung hăng trợn trừng mắt nhìn cô.  

 

Đúng lúc này, trong điện thoại vang lên tiếng mở cửa, sau đó An Mạc Hạ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Giang Doãn Hâm: "Tô Nghi, em đang nói chuyện với ai vậy, lấy cho anh bộ quần áo đi".  



Nghe thấy vậy, Bạch Tô Nghi mỉm cười, ánh mắt khi nhìn An Mạc Hạ lại khôi phục lại vẻ dương dương tự đắc: "An Mạc Hạ, tôi không nhiều lời với cô nữa, nếu cô còn biết xấu hổ, mau cút xa khỏi chúng tôi, đừng có làm phiền tôi và Doãn Hâm nữa, tạm biệt, tôi phải cùng Doãn Hâm tận hưởng một đêm nồng cháy đây", nói xong, Bạch Tô Nghi không hề khách khí cúp máy. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK