Nghĩ đến đây, An Mạc Hạ không kìm được cuộn chặt nắm đấm, nhưng sau đó khóe miệng khẽ nhếch lên nở nụ cười khó hiểu, gặp mặt kiểu này cũng tốt, lần xuất hiện trước trong tiệc họp lớp cũng là món quà cô tặng cho Giang Doãn Hâm và Bạch Tô Nghi, màn báo thù thật sự của cô còn chưa bắt đầu đâu.
Sau khi số thang máy chuyển từ tầng 1 sang 10, cửa thép của thang máy cuối cùng cũng từ từ mở ra.
Claire bước ra khỏi thang máy trước, đi đến quầy lễ tân đằng sau cánh cửa kính cảm ứng.
"Thưa anh, xin hỏi anh tìm ai?", nhân viên lễ tân là một người phụ nữ trang điểm xinh đẹp, để tóc đen dài thẳng, mặc một bộ đồ được cắt may trông rất tinh tế, giọng điệu khi nói chuyện cũng rất ngọt ngào dịu dàng, nhưng ánh mắt nghi ngờ liên tục soi xét trên người Claire, và cả An Mạc Hạ vừa tiến vào.
Claire mỉm cười lấy chứng minh thư của mình ra: "Tôi là đại diện đến khảo sát của công ty Corp đến từ nước Mễ, tôi tên là Claire, tôi nghĩ lãnh đạo cấp cao của quý công ty sẽ biết đến tôi".
Nhân viên lễ tân nghe thấy vậy, mặt hơi nghi ngờ, nhưng cô ta vẫn bấm số, nói rõ tình hình với lãnh đạo của mình, sau đó một người đàn ông khoảng hơn năm mươi tuổi bước ra.
Người đàn ông mặc một bộ vest màu ghi đậm, trông hơi béo, mặt mũi trắng nõn, mắt không lớn nhưng lại hết sức khôn khéo có thần. Mà đằng sau còn có hai người một nam một nữ, người phụ nữ đeo kính gọng đen, trông ngoại hình bình thường, nói năng thận trọng, khóe miệng nhếch xuống, trông có vẻ không thân thiện. Mà người đàn ông...
An Mạc Hạ nháy mắt nín thở.
Người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi caro màu xanh lam phối cùng chiếc quần âu màu đen, cũng đeo kính, nhưng trông nho nhã, khuôn mặt trắng nõn được phản chiếu ánh sáng vàng.
Người này chính là Giang Doãn Hâm.
Anh ta vừa ngẩng đầu nhìn thấy An Mạc Hạ đứng sau Claire, đôi mắt đen lóe lên vẻ kinh ngạc, nhưng sau đó anh ta nhanh chóng bình tĩnh lại, chỉ có điều ánh mắt không hề rời khỏi An Mạc Hạ, trong mắt đầy vẻ phức tạp.
"Cậu Claire, cậu đến sao không nói với tôi một tiếng vậy, nếu biết trước tôi sẽ sắp xếp người đi đón cậu”, người lên tiếng là người đàn ông hơi mập đi đầu kia, ông ta vừa nhìn thấy Claire liền vội vàng tiến lên mấy bước, xin lỗi anh ta.
Claire nhún vai: "Tôi đột ngột đến công ty của tổng giám đốc Trương như này, mong ông không trách móc".
"Sao có thể trách móc được, tôi cầu còn không được ấy", tổng giám đốc Trương lập tức mỉm cười, quay người nhìn An Mạc Hạ đứng sau Claire, nghi ngờ hỏi: "Ồ, vậy cô gái xinh đẹp này là?"
"Cô An Mạc Hạ", Claire đang chuẩn bị đáp, ai ngờ Giang Doãn Hâm đột nhiên tiến lên nói: "Tôi và cô ấy từng quen biết".
"Đúng, cô ấy là cô An, là người của tập đoàn tài chính Chu Thị phụ trách đón tiếp tôi, không ngờ hai người từng quen biết đó", Claire hào hứng nhìn Giang Doãn Hâm: "Cô An rất có năng lực, tôi rất thích cô ấy".
"Đúng là cô ấy rất có năng lực", nếu không sau khi chia tay, cô sao có thể thay đổi, không chỉ trở nên xinh đẹp hơn mà còn vào được tập đoàn tài chính Chu Thị mà anh ta nằm mơ cũng muốn vào.
Sau buổi họp lớp hôm đó, Giang Doãn Hâm vì gặp một An Mạc Hạ hoàn toàn khác nên cảm thấy rất buồn phiền, lại thêm việc cô đã vào Chu Thị, càng khiến anh ta bối rối. Anh ta vốn đã mất đi hứng thú với An Mạc Hạ, bây giờ trái tim lại rung động, ngay cả đêm ấy khi Bạch Tô Nghi có mặc nội y gợi cảm đứng trước mặt quyến rũ anh ta, anh ta cũng không thấy hứng thú, còn vì vậy mà cãi nhau một trận với cô ta.
Cho đến sáng ngày hôm sau, Bạch Tô Nghi không biết nhờ vả được ai, tìm kiếm trong hệ thống nhân viên của Chu Thị xem có An Mạc Hạ không, nhưng kết quả không có.
Điều này khiến Giang Doãn Hâm vô cùng bất ngờ, chợt cảm thấy hoài nghi người phụ nữ này, bao gồm cả dự đoán An Mạc Hạ bị bao nuôi của Bạch Tô Nghi, nếu như cô không phải được người có tiền bao nuôi thì sao có thể tùy tiện dùng mười nghìn tệ mua một chiếc váy!
Mặc dù bây giờ ngoại hình của Bạch Tô Nghi không bằng An Mạc Hạ, nhưng rốt cuộc cô ta vẫn sạch, còn An Mạc Hạ thì không biết được. Vậy nên Giang Doãn Hâm cũng không nghĩ nhiều về An Mạc Hạ nữa, cuối cùng làm hòa với Bạch Tô Nghi.
Cho đến hôm nay, anh ta lại gặp lại cô.
Sự thật chứng minh, An Mạc Hạ đúng là người của tập đoàn tài chính Chu Thị, hơn nữa còn rất được trọng dụng, nếu không sao có thể đi cùng khách hàng Claire đến từ nước Mễ mà tập đoàn Chu Thị vô cùng trọng dụng đến tập đoàn An Vân được.
Giang Doãn Hâm cuộn chặt nắm đấm, vẻ mặt phức tạp nhìn cô như nhìn người phụ nữ của mình.
Khi Giang Doãn Hâm còn đang suy nghĩ, An Mạc Hạ đột nhiên cười nói: "Tôi và Doãn Hâm là bạn học cũ, hơn nữa còn rất thân", giọng nói của cô bình tĩnh tự nhiên, giống như là bạn học cũ có quan hệ rất tốt vậy, ngay cả Giang Doãn Hâm cũng bị lời An Mạc Hạ nói làm cho sững sờ, mãi không hoàn hồn được.
Hơn nữa An Mạc Hạ gọi anh ta là gì? Doãn Hâm? Không ngờ cô lại dùng cách gọi thân mật như vậy để gọi anh ta.
Vậy nên Giang Doãn Hâm lại càng cảm thấy bối rối hơn.