Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bạch Tô Nghi, có cần tôi mở rượu vang giúp không?”, Lâm San San đứng bên cạnh mở miệng trêu chọc Bạch Tô Nghi với vẻ mặt vui vẻ khi thấy người khác gặp nạn.

 

“Không cần, tôi tự làm được”, mặt mũi Bạch Tô Nghi tối sầm lại, tự mở chai rượu vang rồi miễn cưỡng rót cho mình một ly và uống cạn.

 

Một người bên cạnh cười đùa: “Bạn gái chịu phạt, bạn trai có muốn uống đỡ một chút không?”

 

Giang Doãn Hâm lúng túng mỉm cười, cố ý liếc sang An Mạc Hạ rồi nói: “Có chơi có chịu, lần này quả thật là Tô Nghi sai trước, cô ấy không nên nghi ngờ Mạc Hạ, lần này tôi đứng về lẽ phải, hơn nữa uống chút rượu vang cũng không vấn đề gì”.

 

“Ha ha, người bạn trai này đúng là vì nghĩa quên thân nhỉ”.

 

Nghe vậy, sắc mặt Bạch Tô Nghi càng tối đen hơn, không phải cô ta nghĩ nhiều, từ sau khi An Mạc Hạ xinh đẹp xuất hiện, Giang Doãn Hâm thật sự không còn quan tâm cô ta như trước nữa, nếu là trước đây thì chắc chắn anh sẽ giúp cô uống đỡ vài ly.

 

Chắc chắn là do người phụ nữ An Mạc Hạ này!

 

Nghĩ đến đây, Bạch Tô Nghi nhìn sang An Mạc Hạ với ánh mắt hung ác.

 

Nếu ánh mắt có thể đâm người thì An Mạc Hạ nghĩ mình đã bị ánh mắt của Bạch Tô Nghi đâm thủng cả trăm lỗ rồi, cô mỉm cười từ tốn gắp một miếng thức ăn cho vào miệng.

 

Nhìn thấy dáng vẻ quẫn bách của Bạch Tô Nghi, cô thấy cảm thấy cả người sảng khoái, nhưng đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi, so với những tổn thương trước đây cô phải chịu, thì một chút báo thù này đã là gì!

 

Sau một hồi Bạch Tô Nghi gây rối, chủ đề trên bàn ăn đã quay trở lại bình thường, nhưng lần này mọi người đều tập trung vào An Mạc Hạ, hỏi cô về tập đoàn Chu Thị, làm thế nào cô vào được tập đoàn Chu Thị, v.v.

 

Bởi vì có thẻ nhân viên, nên không một ai nghi ngờ những lời bịa đặt của cô, tất cả đều nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ.

 

Một lúc sau, Khưu Tường đã ngà say to gan hỏi: “Mạc Hạ, hiện giờ cậu vừa xinh đẹp vừa có sự nghiệp, thế đã có bạn trai chưa?”, thật ra câu hỏi này anh ta đã muốn hỏi từ lâu, tục ngữ có câu: “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu”, An Mạc Hạ xinh đẹp như vậy, có người đàn ông độc thân nào không động lòng chứ.

 

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn sang An Mạc Hạ.

 

An Mạc Hạ khẽ thở dài trong lòng, thu hút quá nhiều chú ý cũng là một chuyện phiền phức, hơi chút là bị mọi người nhìn chằm chằm.

 

Nghe thấy câu hỏi của Khưu Tường, trong đầu cô lập tức hiện lên khuôn mặt của Chu Dịch Phong, nhưng nhanh chóng xua ý nghĩ kì quái này đi, Chu Dịch Phong đâu phải bạn trai của cô, cô đang nghĩ gì vậy chứ.

 

Do đó, An Mạc Hạ lắc đầu đáp: “Chưa có”.

 

Cô thật sự không có bạn trai, chỉ có... chồng, mà còn là chồng hợp đồng.

 

“Thật không?”, Khưu Tường lập tức vui mừng thốt lên: “Vậy thì tốt quá!”

 

“Má, Khưu Tường, ý đồ của cậu tỏ ra lộ liễu quá đó”, một người đàn ông khác không phục chọc ghẹo một câu.

 

“Xùy, Xùy, ý đồ gì chứ, tớ chỉ đang quan tâm bạn học cũ mà thôi”.

 

“Chỉ quan tâm bạn cũ mà thôi? Thế sao cậu không quan tâm tớ”, một bạn gái khác xen vào.

 

An Mạc Hạ khẽ ho hai tiếng, cho dù phản ứng của cô có chậm đến đâu, cũng hiểu rõ ý của Khưu Tường, khuôn mặt cô khẽ ửng đỏ, đây là lần đầu tiên cô được tỏ tình công khai trá hình trước mặt mọi người như vậy.

 

Giang Doãn Hâm ngồi bên cạnh liếc nhìn Khưu Tường một cái, rồi lại liếc sang khuôn mặt ửng đỏ của An Mạc Hạ, trong lòng cảm thấy khó chịu, vì thế mở miệng nói: “Khưu Tường, cậu trưởng thành chút đi, Mạc Hạ dễ xấu hổ, không chịu được cách trêu đùa của cậu đâu”.

Nghe Giang Doãn Hâm nói vậy, Khưu Tường không vui nói: "Giang Doãn Hâm, bạn gái hiện tại của cậu đang ngồi bên cạnh đó, sao quan tâm đến chuyện bạn gái cũ làm gì?"

 

Hình như cảm thấy lời mình vừa nói có chút không ổn, Khưu Tường vội vàng giảng hòa: "Ha ha ha, tôi uống nhiều quá rồi, nào mọi người, cạn ly".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK