Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cho nên khi Chu Dịch Phong đi xuống tầng, nhìn thấy An Mạc Hạ cười mỉm, mặc tạp dề, mặc dù trông không được thời trang, nhưng khiến người ta cảm thấy thoải mái ấm áp.  

 

Đáy lòng Chu Dịch Phong như bị ai đó véo một cái, cảm thấy hơi rung động.  

 

An Mạc Hạ nhìn thấy Chu Dịch Phong đi xuống, vội vàng bảo anh ngồi xuống, sau đó mang mấy món ăn tăng cường hệ miễn dịch, phù hợp với người bệnh đến trước mặt anh.  

 

"Anh ăn mấy món này nhiều một chút, bệnh nặng nên ăn mấy món này", An Mạc Hạ ân cần nói.  

 

Chu Dịch Phong khẽ nhíu mày một cái, anh không thích ăn mấy nguyên liệu trong món này, nhưng nhìn thấy ánh mắt tha thiết của cô, anh vẫn không dám nói ra, chỉ đành gật đầu, bỏ mấy món mình thích ăn hoặc không thích ăn vào miệng.  

 

Khi ăn cơm, hai người thỉnh thoảng có nói với nhau mấy câu, bầu không khí cũng khá hài hòa, khi An Mạc Hạ nhắc đến chuyện trưa nay bị bắt cóc, sắc mặt Chu Dịch Phong trầm xuống, đôi lông mày nhíu lại.  

 

"An Mạc Hạ, tốt nhất trong khoảng thời gian này em đừng ra ngoài một mình, nếu đi làm, để tôi đưa đón em, dù sao tôi cũng tiện đường".  

 

An Mạc Hạ khi nghe thấy Chu Dịch Phong nói nửa vế câu trước, cô không có phản ứng gì lớn, nhưng nghe thấy nửa vế câu sau, miếng cơm như mắc nghẹn trong cổ họng, ho mãi mới nuốt xuống được.  

 

Chu Dịch Phong đưa cô đi làm?  

 

Đùa kiểu gì vậy, với thân phận của Chu Dịch Phong ở tập đoàn Chu Thị, nếu đưa đón cô đi làm thì đúng sẽ gây ra sóng to gió lớn, cô không muốn trở thành tâm điểm chú ý đâu.  

 

Chu Dịch Phong nhìn dáng vẻ kinh ngạc của người phụ nữ trước mặt, dường như đoán được cô đang nghĩ gì, anh mỉm cười nói: "An Mạc Hạ, tôi đúng thật không hiểu nổi em, tôi cưới em làm vợ tôi, tôi đưa đón vợ mình đi làm là chuyện bình thường mà, em sợ cái gì chứ?"  

 

"Chu Dịch Phong, không được!", An Mạc Hạ lập tức lắc đầu: "Lúc trước tôi đã nói với anh rồi, tôi vào tập đoàn Chu Thị bằng cửa sau, nếu như lại để người ta biết quan hệ giữa hai chúng ta, không biết họ sẽ nghĩ gì, tôi không muốn trở thành chủ đề để mọi người bàn tán, hơn nữa hai chúng ta..."  

 

An Mạc Hạ vốn muốn nói hai bọn họ không phải vợ chồng thực sự, càng ít người biết càng tốt, như vậy sau này cô càng dễ thoát khỏi Chu Dịch Phong, nhưng nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm của anh khi nhìn cô, cô đột nhiên chột dạ im miệng.  

 

"Được rồi, cứ vậy nhé, nếu em thực sự cảm thấy khó xử, tôi sẽ đỗ xe ở chỗ nào đó khuất khuất một chút", nói đến đây, không biết có phải An Mạc Hạ nhìn nhầm không, khuôn mặt người đàn ông đối diện chợt lóe lên cảm giác hơi lo lắng, nhưng nháy mắt đã quay lại dáng vẻ bất cần bá đạo thường ngày: "Nói tóm lại, tôi nhất định phải đưa em đi làm", An Mạc Hạ chỉ có thể thỏa hiệp gật đầu, không phải vì sợ Chu Dịch Phong, mà là vì bây giờ cô đang ở thế yếu, giọng điệu của Chu Dịch Phong cứng rắn như vậy, có vẻ như nếu cô không đồng ý khéo sẽ có chuyện gì kinh khủng hơn xảy ra.  

 

Chu Dịch Phong hài lòng nhìn động tác của An Mạc Hạ, vui vẻ ăn thêm hai miếng món mình không thích.  



"Uống thêm chút canh đi", thấy Chu Dịch Phong ăn cũng được kha khá rồi, An Mạc Hạ dù đang buồn bực, vẫn múc cho anh bát canh đưa đến trước mặt Chu Dịch Phong. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK