Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ cô thật sự rất muốn đứng dậy chất vấn Giang Doãn Hâm nhưng cuối cùng cô cũng kiềm chế lại suy nghĩ đó, miễn cưỡng nở một nụ cười: “Cảm ơn anh, không ngờ anh vẫn còn nhớ sinh nhật tôi”.

 

Giang Doãn Hâm lúng túng gãi đầu: “Thật ra tôi vẫn luôn nhớ, chỉ là trước đây vì, à em cũng biết đấy, để cạnh tranh vào chức giám đốc của tập đoàn An Vân chẳng dễ dàng gì nên tôi không có tâm tư lo nhiều việc như vậy”.

 

An Mạc Hạ nghe vậy chỉ cảm thấy người đàn ông trước mặt này thật nực cười, cô thật sự không biết phải trả lời thế nào với những lời dối trá kia, nếu là cô trước kia thì có lẽ cô sẽ tin vào những lời dối trá đó nhưng bây giờ sau khi đã bị phản bội và bỏ rơi thì cô làm sao có thể tin Giang Doãn Hâm được nữa.

 

An Mạc Hạ trầm ngâm một lát, mỉm cười nói: “Doãn Hâm, hiếm khi thấy anh thật lòng như vậy, tôi thật sự rất cảm động, hay là…”, An Mạc Hạ do dự một lát mới tiếp tục nói: “Chúng ta chụp với nhau một bức ảnh ở nhà hàng này làm kỉ niệm nhé”.

Nghe thấy lời đề nghị của An Mạc Hạ, khuôn mặt Giang Doãn Hâm thoáng hiện lên tia ngạc nhiên, hôm nay An Mạc Hạ thật sự không giống bình thường, không chỉ chủ động khoác tay anh ta ở khách sạn Đế Giang, còn đi ăn cơm với anh ta ở nhà hàng, bây giờ lại còn chủ động đề nghị chụp ảnh cùng!

 

Anh ta còn tưởng sau khi mình nhẫn tâm bỏ rơi cô ở hôn lễ cô sẽ hận anh ta đến tận xương tủy, cho nên sau buổi họp lớp anh ta mới gửi tin nhắn cho An Mạc Hạ, không ngờ cô gái này lại chẳng hề tỏ ra căm hận anh ta, hơn nữa còn…

 

Nghĩ vậy mắt Giang Doãn Hâm đột nhiên sáng lên, trong lòng cảm thấy sung sướng.

 

An Mạc Hạ chắc vẫn còn tình cảm với anh ta rồi?

 

Nhưng nói ra cũng đúng, trước đây cô si mê anh ta như vậy, sao có thể nói bỏ là bỏ được.

 

Thấy Giang Doãn Hâm không nói gì, An Mạc Hạ cắn môi ngượng ngùng nói: “Giang Doãn Hâm, đề nghị của tôi làm anh khó xử sao? Dù gì tôi cũng là bạn gái cũ của anh, Bạch Tô Nghi cũng không thích tôi, nếu để cô ấy nhìn thấy bức ảnh chúng ta chụp chung thì lớn chuyện mất, xin lỗi anh, cứ coi như tôi chưa nói gì nhé”, nói xong An Mạc Hạ tỏ vẻ tủi thân ngồi xuống ghế ăn nốt phần beefsteak của mình.

 

Thấy An Mạc Hạ nói vậy, Giang Doãn Hâm không khỏi cảm thấy đau lòng, anh ta đột nhiên có cảm giác muốn ôm người phụ nữ trước mặt này vào lòng.

 

Trước đây An Mạc Hạ rất ít khi thể hiện cảm xúc khó chịu này ra bên ngoài, đa số cô luôn tỏ vẻ kiên cường, khó khăn nào cũng một mình gánh vác được, kiên cường đến mức không giống một người phụ nữ, điều này khiến ham muốn bảo vệ của Giang Doãn Hâm cũng không được kích thích, hơn nữa tư tưởng của An Mạc Hạ rất bảo thủ, mỗi lần anh ta muốn gần gũi với cô thì cô đều từ chối, khiến anh ta mất đi hứng thú với cô.

 

Hơn nữa An Mạc Hạ ngày càng trang điểm xấu, xấu đến mức anh ta nhìn là thấy phiền, thậm chí còn cảm thấy chán ghét, sau này anh ta chuyển mục tiêu sang bạn thân của An Mạc Hạ là Bạch Tô Nghi, cô ta xinh đẹp lại biết cách trang điểm ăn mặc, quan trọng nhất là cô ta cũng có ý với anh ta, vào một đêm Giang Doãn Hâm cảm thấy chán An Mạc Hạ đến mức không chịu được nữa rời khỏi nhà thì Bạch Tô Nghi chủ động dâng đến cửa và bọn họ có lần đầu tiên với nhau, sau đó Giang Doãn Hâm thường xuyên giấu An Mạc Hạ ra ngoài với cô ta.

 

Giang Doãn Hâm bừng tỉnh từ trong hồi ức, ngẩn người nhìn người phụ nữ trước mặt, không biết có phải vì An Mạc Hạ đã trở lên xinh đẹp hay là anh ta vẫn còn tình cảm với cô, nói chung là bây giờ cảm giác của anh ta đối với cô đã khác rồi, thậm chí anh ta còn muốn bỏ rơi Bạch Tô Nghi để bắt đầu lại với cô.

 

Nhưng nhà Bạch Tô Nghi có mối quan hệ rộng ở thành phố An Lâm, cô ta cũng giúp đỡ rất nhiều để anh ta có sự nghiệp ngày hôm nay, anh ta không thể nói bỏ là bỏ được.

 

“Mạc Hạ, chỉ là một bức ảnh thôi mà, Tô Nghi không hẹp hòi đến vậy đâu, em nghĩ nhiều rồi”, Giang Doãn Hâm gạt bỏ những suy nghĩ rối loạn, bước đến trước mặt An Mạc Hạ rồi cười nói: “Nào, chúng ta đứng bên chiếc bánh sinh nhật rồi nhờ phục vụ chụp ảnh giúp nhé”.

 

“Không làm anh khó xử đấy chứ?”, An Mạc Hạ cắn môi.

 

“Không sao không sao, có gì đâu”.

 

“Vậy được rồi”.

 

An Mạc Hạ nhờ phục vụ cầm điện thoại của cô chụp một bức ảnh chung với Giang Doãn Hâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK