Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi tự giới thiệu trước, tôi là Lục Hiểu Như, trưởng phòng quan hệ công chúng tập đoàn Chu Thị”, Lục Hiểu Như cười nói: “Vừa nãy phòng nhân sự đã gửi CV của cô cho tôi xem qua rồi, tôi cũng không ngại nói thẳng với cô, điều kiện cơ bản của cô chưa đạt đến yêu cầu của tập đoàn Chu Thị chúng tôi đối với thành viên phòng quan hệ công chúng”.

 

Nghe thấy Lục Hiểu Như nói vậy, An Mạc Hạ không nhịn được khẽ mở miệng, người phụ nữ này nói chuyện có cần thẳng thắn thế không.

 

“Nhưng chắc hẳn phòng nhân sự cũng đã nói với cô, chúng tôi tuyển người khá gấp, cho nên không thể không hạ thấp tiêu chuẩn, tuy kỹ phần cứng của cô không ổn, phần mềm lại khá được, điều kiện bề ngoài cơ bản là đủ tiêu chuẩn”, Lục Hiểu Như nói tiếp, cũng coi như khiến An Mạc Hạ được an ủi phần nào, không ngờ lại có một ngày cô phải dựa vào khuôn mặt để kiếm miếng ăn…

 

Lục Hiểu Như lại làm theo quy trình bình thường, hỏi An Mạc Hạ mấy vấn đề thông thường, rồi mới nói: “Được rồi, qua vòng phỏng vấn, đến phòng nhân sự báo cáo ngay đi”.

 

Cuối cùng An Mạc Hạ thở nhẹ nhõm, lúc này, cuối cùng cô đã trở thành nhân viên của tập đoàn Chu Thị.

 

Phòng nhân sự làm việc rất có hiệu suất, An Mạc Hạ nhanh chóng lấy được thẻ nhân viên của mình, ngồi vào vị trí của mình ở phòng quan hệ công chúng.

 

Quả nhiên, tất cả nhân viên của phòng quan hệ công chúng đều là trai xinh gái đẹp, nhìn thấy An Mạc Hạ đi vào, tất cả đều dồn ánh mắt sang cô, có người tỏ vẻ mặt hiếu kỳ, có người lại nhếch lên nụ cười chế nhạo nơi khóe miệng, nhỏ tiếng bàn luận gì đó với đồng nghiệp bên cạnh, tuy giọng không to, nhưng vừa hay An Mạc Hạ có thể nghe thấy.

 

“Các cô nghe nói chưa, cô ta được đặc cách tuyển vào, cũng không biết đã gặp vận may gì, như vậy mà cũng có thể vào được tập đoàn Chu Thị”.

 

“Tôi cũng nghe nói rồi, lúc đó tôi vào tập đoàn Chu Thị phải trải qua bao vòng tuyển chọn khắt khe, đúng là không may mắn như một số người…”

 

An Mạc Hạ nghe những lời nói xấu sau lưng của những người này, liền chau mày, đây là nơi làm việc, không thể thiếu những chuyện nghi kỵ lẫn nhau, nhưng sẽ có một ngày cô dựa vào thực lực của mình chứng minh cho những người này thấy, mình không chỉ là một bình hoa.

 

Bởi vì việc tiếp đón khách hàng đến từ nước Mễ vô cùng khẩn cấp, cho nên An Mạc Hạ vừa yên ổn một lúc đã bị Lục Hiểu Như gọi đi mở cuộc họp khẩn cấp.

 

Trong cuộc họp, Lục Hiểu Như nói chuyện liên quan đến tiếp đón khách hàng, xác định phân công công việc của mỗi người, bao gồm cả An Mạc Hạ.

 

Do hôm nay là ngày đầu tiên đi làm của An Mạc Hạ, cô cũng chưa hiểu lắm về những việc liên quan đến nội bộ công ty, cho nên công việc của cô cũng khá đơn giản, chỉ cần phối hợp với đồng nghiệp khác là được, chỗ nào cần thì đến đó hỗ trợ.

 

“Mọi người còn gì không rõ không?”, sau khi Lục Hiểu Như phân việc và dặn dò xong, đôi mắt xinh đẹp lướt nhìn khuôn mặt mọi người một lượt rồi hỏi một câu.

 

“Trưởng phòng”, một mỹ nữ tóc ngắn bỗng giơ tay, An Mạc Hạ có ấn tượng với cô gái này, người này chính là một trong số đồng nghiệp đã mỉa mai sau lưng cô.

 

“Dương Phán Phán, cô có vấn đề gì?”, Lục Hiểu Như hỏi.

 

“Trưởng phòng, công việc mà cô sắp xếp cho tôi là phụ trách sinh hoạt hàng ngày của Claire, đi theo phục vụ cả ngày, nhưng tôi chỉ có thể đi làm ban ngày, e là buổi tối không thể phục vụ ở khách sạn”, Dương Phán Phán cắn môi, bày dáng vẻ khó xử: “Dạo này mẹ tôi không được khỏe, buổi tối tôi phải chăm sóc bà ấy”.

 

Lục Hiểu Như không vui chau mày, đang định lên tiếng nói, một cô gái thân thiết với Dương Phán Phán tên Trương Di cũng lập tức lên tiếng nói: “Đúng thế, trưởng phòng, đúng là sức khỏe của mẹ của Dương Phán Phán không được tốt, đồng nghiệp chúng tôi đều biết việc này, trước đây chúng tôi cũng từng tiếp đón Claire, bình thường anh ta đều làm việc ban ngày, buổi tối sẽ không bảo chúng tôi làm gì, hay là…”, ánh mắt của Trương Di đột nhiên nhìn về phía An Mạc Hạ: “Dù sao Mạc Hạ cũng phụ trách hỗ trợ những vị trí trống, hay là cho cô ấy túc trực ở khách sạn đi”.

 

Nghe thấy có người nhắc đến tên của mình, An Mạc Hạ giật mình, lập tức nhìn sang Trương Di, không biết có phải ảo giác không nhưng cô cứ cảm thấy ánh mắt Trương Di nhìn sang cô có phần ác ý.

 

Lục Hiểu Như cũng nhìn về phía An Mạc Hạ, do dự một lúc mới lên tiếng nói: “An Mạc Hạ, cô làm được không?”

 

Chỉ là trực ở khách sạn với khách hàng thôi, việc này cũng không ảnh hưởng quá lớn với An Mạc Hạ, hơn nữa cũng có thể mượn cơ hội này tránh Chu Dịch Phong, tại sao lại không làm, cho nên An Mạc Hạ không do dự nhiều, liền gật đầu đồng ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK