Chương 1794: Sự khủng bố của phấn độc
Phù!
Sau khi đâm xuống cây kim cuối cùng, Phan
Lâm mạnh mẽ thở phào nhẹ nhõm, co quắp ngồi
trên mặt đất.
"Cuối cùng cũng coi như là giải được độc"
Tuy rằng trên người bị trúng hàng nghìn cây
kim châm cứu, thế nhưng vì Phan Lâm né tránh
đúng lúc nên Cửu Cung Đồ Ấn cũng không hoàn
chỉnh.
Kết quả là Phan Lâm theo hình dáng của Cửu
Cung Đồ Ấn không hoàn chỉnh này tiếp tục thi
châm, biến nó thành một loại hình châm cứu giúp
thân thể thêm khỏe mạnh, làm dịu độc lực đi, rồi
hóa giải, cuối cùng cũng coi như cứu về được
một mạng.
Thế nhưng giải độc là một quá trình khá tốn
thời gian, cho nên trong lúc này Phan Lâm vẫn
chưa thể nhổ những cây châm này ra ngay được.
Những cây kim châm cứu độc này phối hợp
với những cây kim châm cứu anh vừa tự châm
lên người mình giúp cơ thể anh thêm mạnh mẽ.
Hai thứ kim châm cứu ấy kết hợp với thể chất Võ
Thần, sợ rằng cho dù lúc này Phan Lâm có nhảy
vào trong dung nham nóng bỏng cũng có thể
bình an vô sự. Bởi vì lúc này thân thể anh quá
mạnh mẽ.
Thế cho nên Phan Lâm cũng không định chờ
độc tố tiêu hết, lập tức đứng dậy tiếp tục bước về
phía trước.
Bước thứ ba chạm đất, có vẻ như không khởi
động cơ quan nào cả.
Thế nhưng Phan Lâm không dám chủ quan,
anh rón ra rón rén đặt chân xuống đi bước thứ tư.
Vẫn không có cơ quan nào bị khởi động hết.
Phan Lâm khẽ nhíu mày, căng thẳng tiếp tục
bước về phía trước. Mãi cho đến khi anh đặt chân
xuống bước thứ bảy thì...
“Ầm ầm!”
Toàn bộ hành lang đột nhiên rung chuyển
thêm lân nữa.
Tiếp theo con đường phía sau đi về bậc thang
đột nhiên bị một cánh cửa sắt bỗng dưng xuất
hiện chặn kín lại.
Trong phút chốc, hành lang đã biến thành
một không gian hoàn toàn khép kín.
"Nguy rồi!" Sắc mặt Phan Lâm hoàn toàn thay
đổi, anh vội vàng vọt tới đập mạnh vào cánh cửa
sắt kia.
Nhưng cho dù anh có dùng hết sức lực từ hồi
bú sữa mẹ đến giờ, cũng không thể lay động cánh
cửa sắt này một chút nào.
"Hẳn là cánh cửa sắt này đã dùng chất liệu
đặc thù để chế tạo thành! Nếu muốn phá tan,
chắc chắn không phải chuyện đơn giản!"
Phan Lâm cảm thấy không rét mà run, lập tức
nâng cao tinh thần cảnh giác.
Tại sao cơ quan này lại nhốt anh ở đây?
Một giây sau, Phan Lâm đã biết lý do.
“Ùng ục ùng ục ùng ục..”
Anh nghe được từng âm thanh cổ quái phát
ra từ bên trong hai vách tường, sau đó trên vách
tường nứt ra rất nhiều khe hở.
----------------------------