Chương 1159: Đây là địa bàn của tôi
Đám người Phan Tuyết Lạc được sắp
xếp ổn thỏa trong học việc phái Nam Y.
Phan Lâm thay quân áo, rồi đi ra ngoài.
Chắc hẳn cũng đã đến giờ rồi.
Thực ra thứ được gọi là tiên cược, vốn dĩ
chỉ là một trò đùa mà thôi.
Nếu Phan Lâm thắng, nhà họ Phan chắc
chắn sẽ không bao giờ thực hiện lời hứa.
Chuyện của Linh Vương lúc trước, đến
hiện tại, nhà họ Phan vẫn chưa có một câu
trả lời, nên anh cũng chẳng trông mong gì
vào bọn họ.
Nhưng việc này có thể trở thành một cái
cớ.
Một cái cớ để một tháng sau anh sẽ
chính thức tiến hành xử lý nhà họ Phan.
Về phần Thiên Tân kia, Phan Lâm hiển
nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho ông ta!
Mẹ chết ngay tại chỗ, có liên quan rất lớn
đến người này. Anh nhất định phải giết người
này!
Trong mắt Phan Lâm tràn đầy vẻ dữ tợn,
siết chặt năm tay lại.
Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
“Mời vào.” Phan Lâm hô một tiếng.
Hà Vĩ Hùng đẩy cửa từ ngoài phòng.
“Thưa thầy, đã đến giờ rồi, thây nên nên
ra ngoài đi thôi!”
“Được!”
Phan Lâm chỉnh áo, rôi sải bước đi ra
bên ngoài.
Lúc này, tại sân thể dục trung tâm của
học viện phái Nam Y đã đầy ắp người ngồi.
Có thể tiến vào nơi này, đều là người có
thân phận cao quý. Người bình thường không
có cách nào ngồi vào được vị trí ở nơi này.
Dù sao thì khoảng sân này cũng có hạn,
Phan Lâm chắc chắn phải hạn chế số lượng
người.
Nhưng vẫn có không ít truyền thông
chính thống được phép tiến vào.
Thôn Dược Vương muốn làm lớn chuyện
này, hiến nhiên sẽ phải uy hiếp Phan Lâm
cho những người này tiến vào.
Đám người Hà Vĩ Hùng nhất định không
chịu đồng ý, nhưng anh thì lại chấp thuận.
Vì thế trên sân thể dục, có rất nhiều ống
kính nhắm ngay vào sân khấu to lớn ở vị trí
trung tâm.
Hình ảnh hiện trường trận quyết đấu y
thuật cũng được những ống kính này phát
sóng trực tiếp trước hàng trăm triệu màn
hình...
Vô số người quan tâm đến trận quyết
đấu trọng đại này.
Cũng có không ít người từ những thế gia
lớn đã có mặt ở hiện trường.
Đại diện hiệp hội y học cổ truyền Việt
Nam.
Bồ Tát sống ở tỉnh Quảng Nam cũng dẫn
đệ tử đích thân tới hiện trường.
Đại diện của Băng Linh tông, phái y học
ẩn thế.
Ngoài ra, còn có người từ các thế gia
tông môn nữa.
Hiện trường có chút náo nhiệt.
“Bác sĩ Lâm tới rồi!”
Lúc này, không biết là ai đã hô lên một
tiếng.
Tất cả những người có mặt ở đó đều
nhìn về phía đường lớn.
Chỉ thấy Phan Lâm dẫn đám người Hà Vĩ
Hùng, Dương Long và Hồ Quý Bạch đi tới.
“Bác sĩ Lâm!”
“Bác sĩ Lâm...
Một vài người từ các thế gia nhỏ đều
đứng dậy, chào hỏi Phan Lâm với vẻ mặt
mang theo nụ cười mỉm.
----------------------------