Chương 1777: Có tôi đây!
Phan Lâm vừa vào Thượng Thanh Cung liên
nhìn thấy một bóng người bay tới rồi lăn dưới
chân mình.
Anh cúi xuống nhìn.
"Sư huynh Hồng Long?"
Phan Lâm rất bất ngờ.
Người này anh gặp cũng được mấy lần rồi,
anh ta chính là đại sư huynh của Thượng Thanh
Cung, cũng rất nổi tiếng trong Thiên Cung.
Hồng Long đã đi theo Nhị Tôn Trưởng trong
thời gian rất lâu nên thực lực của anh ta cũng
không phải hạng xoàng, rất có danh vọng. Nhưng
một học trò ưu tú như thế làm sao lại biến thành
bộ dáng như thế này vậy?
"Phan..."
Hồng Long muốn mở miệng nhưng không thể
nói được lời nào, bây giờ trong miệng của anh ta
toàn máu.
Phan Lâm nhìn anh ta rồi lại đưa mắt quan
sát hoàn cảnh trước mắt, anh đã lờ mờ đoán ra
được một chút.
Anh vội vàng đỡ Hồng Long lên và đưa anh ta
vào trong.
"Nhanh lên, khiêng Hồng Long xuống chữa trị
đi!" Nhị Tôn Trưởng quát khẽ.
Các đệ tử luống cuống tay chân chạy đến
khiêng Hồng Lông đi.
"Nhị Tôn Trưởng, chuyện gì đã xảy ra vậy ạ?”
Phan Lâm đi tới, nghi hoặc mà hỏi.
"À... Không có gì.." Nhị Tôn Trưởng chần chờ,
rôi lại lạnh nhạt nói.
"Không có gì à?" Phan Lâm đưa mắt quét qua
sàn nhà của cung điện, tất cả đều bị nổ tung, rõ
ràng vừa rồi đã có một trận đấu kịch liệt xảy ra,
nhưng xung quanh lại trông vô cùng yên ổn,
không giỗng như đã xảy ra xung đột gì...
"Phan Lâm, con đã đi đâu vậy? Sao ta không
thấy con?" Nhị Tôn Trưởng hỏi.
"À... con ở tàng thư các." Phan Lâm bịa một lý
do.
"Vậy à... Con tới đây, ta muốn nói riêng với
con mấy lời” Nhị Tôn Trưởng nói xong lập tức đi
qua một bên.
Phan Lâm càng hoang mang hơn, anh khó
hiểu nhìn Nhị Tôn Trưởng, không biết ông ta
muốn làm cái gì, đành đi theo ông ta.
"Nhị Tôn Trưởng, ngài muốn nói gì với con
vậy?"
"Chuyện ta muốn nói là chất độc trên người
con" Nhị Tôn Trưởng lấy một cái chìa khóa ra khỏi
lông ngực rồi đưa cho Phan Lâm: "Đây là chìa
khóa phòng thuốc của Thượng Thanh Cung,
trong đó có mấy cây thuốc ta gửi đến, lát nữa con
tới đó lấy đi, lấy được rồi thì đi chưng rồi uống,
thuốc này có thể tạm thời áp chế hoạt độc trong
cơ thể con"
"Nhị Tôn Trưởng, vì sao lại giúp con?” Phan
Lâm càng khó hiểu: "Đang yên đang lành, sao lại
đưa chìa khóa này cho con chứ?"
"Ta... Có khả năng ta không giải được độc
giúp cho con rồi!" Nhị Tôn Trưởng khàn giọng nói.
"Cái gì cơ?" Phan Lâm sửng sốt.
Anh thấy Nhị Tôn Trưởng xoay người đi, đến
----------------------------