Chương 1080: Anh rể tương lai
Thấy một màn như vậy, không ít người
dưới đài đều nín thở, da đầu run lên.
Người mang mặt nạ này lợi hại như vậy?
Hơn nữa... Thủ đoạn của anh ta cũng
quá tàn nhẫn rồi?
"Thật sự đánh nát xương?” Người đàn
ông tóc dài ngang vai, một trong những
khách mời trong bữa tiệc, nhíu chặt mày nhìn
chằm chằm vào Phan Lâm, khàn giọng hỏi.
"Chỉ một chưởng đã đánh nát xương
toàn thân vậy thực lực của người này rốt
cuộc đã cao đến cảnh giới nào rồi! Xem ra
người này thực sự không phải người đơn
giản!" Bùi Quốc Thiên bình tĩnh nói.
"Thực sự không đơn giản? Bùi Quốc
Thiên trong bảng Thiên Kiêu, nói như vậy... ..
Anh cũng biết người này là ai?" Người đàn
ông tóc dài kia nghiêng đầu hỏi thăm.
"Biết, nhưng còn không đám xác định, tôi
cảm thấy anh ta có thể là một tên giả mạo,
hoặc là một kẻ thật giả lẫn lộn." Trong mắt
Bùi Quốc Thiên lộ ra một tia khinh thường.
Hiển nhiên anh ta cũng không xem người
trên đài kia ra cái gì.
"Thật không? Chẳng qua người này sốt
ruột muốn kết hôn với cô cả nhà họ Dương
như vậy! Anh ta muốn phô ra một chiêu đánh
nát xương, không phải vì muốn cảnh cáo mọi
người à? Sau trận này chắc chắn phần lớn
người dưới đây đã không còn can đảm lên
đài nữa rồi." Người đàn ông tóc dài ngang vai
mỉm cười nói.
"Hừ, vậy thì thế nào? Nếu anh Quốc
Thiên lên đài, còn không đánh gục người này
trong vòng một phút đồng hồ à?" Đột nhiên
một giọng nói của phụ nữ vang lên từ bên
cạnh.
Người đàn ông tóc dài nghiêng đầu, nhìn
thấy Dương Vân Thu đang đi tới.
Ánh mắt sáng rực của cô ta dính vào
người Bùi Quốc Thiên, mong đợi nói: “Anh
Quốc Thiên, lúc nào anh mới lên đài vậy?
Anh mau mau đánh bại kẻ không biết trời
cao đất dày này đi! Chị gái của em vẫn luôn
vấn luôn chờ anh lên đài đấy!"
Sắc mặt Bùi Quốc Thiên bình tĩnh: “Đừng
vội!"
"Anh... Quốc Thiên... Anh rể!" Dương Vân
Thu hơi vội vàng lỡ miệng gọi ra tiếng.
Xem dáng vẻ này có lẽ cô ta đã dự định
Bùi Quốc Thiên là anh rể của mình.
Người của nhà họ Bùi ngồi bên cạnh
cười ha hả trêu: "Cô Vân Thu, cậu chủ nhà
chúng tôi có tính toán của mình, cô cứ an
tâm một chút chớ vội, tóm lại hôn sự này của
nhà họ Dương và nhà họ Bùi, nhất định sẽ
thành, không có gì phải nghi ngời"
"Tôi biết rõ, chỉ là tôi không muốn nhìn
thấy kẻ trên đài kia tiếp tục kiêu ngạo mà
thôi!" Dương Vân Thu bĩu môi oán hận.
"Cô yên tâm, anh ta sẽ sớm không kiêu
ngạo nỗi nữa đâu, chẳng qua là vài tên lính
quèn lên đài mà thôi, cũng nên để cho chính
chủ lên rồi." Bùi Quốc Thiên nói.
"Chính chủ?”
Dương Vân Thu hơi ngẩn ra.
Giờ cô ta mới để ý đến khách mời trong
----------------------------