• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Hiểu trước giờ không biết nể nang ai, đối với Hàn Trạch càng không cần thêm tiểu tiết đó. Hàn Trạch cũng không dám bật lại chỉ có thể nhoẻn miệng cười tươi nịnh nọt. 

– Cậu nói đần thì chính là đần. Ha ha… 

Hàn Trạch gãi gãi đầu không dám nói quá 10 chữ, lỡ nói gì phật ý vị tổng giám đốc kia thì năm phần trăm cổ phần của anh cũng sẽ bay màu, lương cảnh sát bèo bọt, anh còn phải dùng nó để lấy vợ.

Hàn Trạch và Hà Đình cúi đầu hèn mọn làm Ngô Hiểu muốn mắng cũng không mắng nổi, anh thở ra một hơi, giọng nhẹ lại. 

– Cọp beo còn hung hãn ở bên ngoài rình mò, tôi chỉ có một cô gái, lại không có thời gian ở bên cạnh mọi lúc, nên mong là hai người giúp đỡ nhiều hơn. 

Không khí căng thẳng một hồi Ngô Hiểu đứng dậy đi về phía bàn tiếp khách ngồi xuống rồi gọi hai người họ tới cùng ngồi. Anh không phải người không hiểu chuyện, lúc nào cứng, lúc nào mềm đều phân chia rõ ràng. Ngô Hiểu hỏi Hàn Trạch về chuyện Cẩn Y bị bắt để nắm rõ tình hình. 

Hàn Trạch chấn chỉnh tác phong nghiêm túc cùng Hà Đình kể lại sự việc, rồi đột nhiên dừng lại thông báo một tin. 

– Tối đêm qua, cả vợ và con gái của Tiểu Bá đều bị ngộ độc thực phẩm chết cả rồi. 

Ngô Hiểu có hơi bất ngờ, không phải vì cái chết của vợ con Tiểu Bá kia mà vì người này có liên quan tới chuyện Cẩn Y bị Diệp Lăng Lăng bắt đi, vậy nên không thể nào là trùng hợp được. Có thể người ra tay là Dương Phong nhưng nếu thật sự là hắn thì có lẽ Diệp Lăng Lăng kia cũng đã mồ yên mả đẹp rồi. 

Nếu giả thuyết này đúng thì chuyện Cẩn Y bị bắt cóc không liên quan đến Dương Phong là thật nhưng như vậy mới đáng lo, đối phó với một kẻ háo thắng sẽ dễ dàng hơn là đối đầu với một gã điên loạn vì tình. 

Ngô Hiểu trầm tư hồi lâu, gương mặt không có gì thay đổi nhưng nội tâm có phần dao động. Thấy Ngô Hiểu vẫn đắm chìm trong suy nghĩ, Hàn Trạch cung cấp thêm một số thông tin ngoài lề. 

– Hai ngày nữa chiếc ghế cục trưởng của Dương Thuần Khanh sẽ chính thức đổi chủ, chuyện ông ta quay lại làm việc trong bộ máy nhà nước là không thể nào nữa. Tranh thủ lúc cái móng của gia phả nhà họ Dương đang lung lay cậu nên đào lên luôn đi, tớ có đem đồ tới cho cậu đây. 

Hàn Trạch đặt một xấp ảnh chụp lại hiện trường vụ cháy nhà họ Vương, trong đó có một số hình ảnh của Vương lão gia và Vương phu nhân quá cố khi được tìm thấy trong đám cháy. 

Ngày hôm đó lúc Hàn Trạch đến hiện trường thì mọi thứ đã xong xuôi, anh đã phải dùng quan hệ mới chụp được những bức ảnh này, xác của ba mẹ Cẩn Y được thiêu ngay sau đó nên không điều tra được gì thêm, chỉ lấy được chiếc trâm cài áo trong tay Vương phu nhân, mà cái này cũng xuất hiện trong bức ảnh. 

Ngô Hiểu hít một hơi thật sâu rồi cầm những bức ảnh lên xem, anh tự tin mình là một người có tinh thần thép nhưng khi nhìn những bức ảnh này hô hấp tự dưng bị nghẽn lại, ruột gan cồn cào khó chịu, nếu Cẩn Y nhìn thấy thì làm sao cô ấy có thể chịu nổi. 

– Lần trước Cẩn Y bị tên sát thủ siết cổ bằng dây cước, cậu có nghĩ hắn cũng làm như vậy với ba mẹ vợ của tớ không? Sau khi họ bị thiêu cháy sẽ không ai nghi ngờ khi quá trình kiểm nghiệm tử thi chỉ là đối phó. 

Ngô Hiểu đặt những bức hình xuống, mắt rủ sâu đau lòng khôn xiết, anh còn ở đây nhưng tâm trí đang đặt ở nhà, nơi có người con gái đã hứng chịu muôn vàn đau khổ mà anh vẫn chưa san lấp hết cho cô ấy.

Hàn Trạch có nghĩ tới khả năng này nhưng hiện giờ tên sát thủ không chịu mở miệng, trước mắt chỉ có thể xử hắn tội ám sát Liêu Tuyết Vân không thành, muốn lật đổ Dương Phong không dễ dàng như vậy. Anh dựa vào sofa gật gù. 

– Có khả năng là như vậy nhưng chúng ta chỉ đoán thì chẳng giải quyết được gì, hay là tranh thủ lúc cục trưởng mới lên thay chúng ta đăng những bức ảnh này lên mạng đi, người qua đường tò mò sẽ bàn lại vụ án, có khả năng sẽ được lật lại điều tra. 

– Không được, cái này chỉ nên nộp lại cho cơ quan điều tra thôi, để Cẩn Y nhìn thấy cô ấy sẽ đau lòng. Trước mắt làm sập tập đoàn CFCC trước đã, Diệp Lăng Lăng có chỉ điểm cho Cẩn Y thứ cần tìm đang ở Hồng Lâu, tớ sẽ cho người dò tìm trước, rất có thể sẽ phát hiện ra bí mật gì đó. 

Hàn Trạch “ậm ờ” vài tiếng, thấy mọi chuyện đã thành nên muốn rút lui. 

– Vậy… tớ về đây, có cần gì thì cứ gọi. 

Ngô Hiểu gật đầu, nở một nụ cười không mấy thiện cảm đáp lại. 

– Tớ vẫn chưa tính sổ chuyện cậu dám kéo Cẩn Y hợp tác đi bắt tên sát thủ kia đâu, trừ hoa hồng vẫn còn nhẹ lắm. Nếu còn lần sau tớ sẽ ném cậu xuống biển, khi nào cá rỉa sạch thịt, tớ sẽ đem bộ xương của cậu về chôn cất đàng hoàng. 

Hàn Trạch lén nhìn Hà Đình, cậu ấy tránh đi như không quen biết, người chung chiến tuyến đã xuôi tay hàng anh làm sao dựng cờ khởi nghĩa. Hàn Trạch hèn mọn ngoác miệng miễn cưỡng cười trừ để còn cơ hội nhận hoa hồng vào tháng sau. Anh làm lố, vỗ ngực nói lớn. 

– Tớ biết rồi, cậu yên tâm, an toàn của em dâu sau này cứ giao cho… 

– Giữ cái này giúp tớ. 

Ngô Hiểu không đợi Hàn Trạch khoác lác hết câu, anh đưa xấp ảnh hiện trường vụ cháy lại cho cậu ấy rồi căn dặn thêm. 

– Cậu giữ kỹ một chút, nếu có bất trắc gì thì tung nó lên mạng giúp tớ, hoa hồng tháng sau tớ sẽ nhân ba cho cậu, chỉ cần cậu cho người bảo vệ tốt Cẩn Y, cậu muốn gì tớ cũng đều cho. 

Hàn Trạch cứ thấy Ngô Hiểu hôm nay rất lạ nhưng không biết là lạ ở chỗ nào, cậu ấy không muốn nói chuyện nữa anh cũng không hỏi thêm nên ngoan ngoãn ra về. 

*********

Hai ngày sau các trang báo thi nhau đưa tin, Dương Thuần Khanh đã chính thức thôi giữ chức cục trưởng cục cảnh sát, người lên thay là trung tướng Tô Việt. Ông năm nay 50 tuổi, nổi tiếng cương trực, thẳng thắn, trước kia đảm nhận vị trí phó cục trưởng ở các thành phố nhỏ đều rất được lòng dân. 

Ngô Hiểu ngồi trên giường xem tin tức với Cẩn Y, dạo gần đây anh rất ít khi ra ngoài, việc ở công ty anh sắp xếp ổn thoả rồi giao lại cho Mộc Vu đảm nhiệm mấy ngày. Chỉ những việc quan trọng anh mới có mặt để giải quyết, còn lại toàn thời gian ở nhà làm việc qua máy tính, tiện cho việc trông chừng phu nhân. 

Cẩn Y gối đầu lên đùi Ngô Hiểu lướt xem các tin tức khác về nhà họ Dương, chợt ngón tay dừng trước một chuyên mục tài chính. “Lộ thông tin tập đoàn CFCC thao túng đồng tiền ảo, kết thúc phiên giao dịch sáng nay, cổ phiếu của CFCC giảm giá mạnh.” 

Tờ báo này còn thông tin thêm, các nhà đầu tư con đang nối đuôi nhau bán tháo cổ phiếu của CFCC với giá rẻ, sau đó đầu tư vào thị trường Thời Vạn, khi cổ phiếu này đang trong đà tăng giá. 

Hai mắt Cẩn Y mở lớn, cô ngồi bật dậy nhìn chồng mình tò mò. 

– Anh à, tập đoàn CFCC đang lao dốc, đây là tin thật hay chỉ là tin đồn vậy? 

Ngô Hiểu nhàn nhã dựa lưng vào đầu giường, nhìn biểu cảm không tin được của vợ mình, không kìm được mà bật cười rồi ôn tồn nói. 

– Em xem báo chính thống mà còn không tin sao? Hay em không tin tưởng khả năng của chồng mình? 

Nghe Ngô Hiểu nói câu này cẩn Y càng mông lung hơn, cô đọc lại bài báo lần nữa rồi nhíu mi đầy nghi ngại. 

– Chuyện này là do anh làm sao? 

Ngô Hiểu xoa xoa bàn tay mềm mại của Cẩn Y ra vẻ vô tội. 

– Em đừng có vu oan cho người làm ăn chân chính, anh không bao giờ làm chuyện ném đá hại người đâu, anh chỉ bóc trần sự thật thôi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK