Mục lục
[Dịch]Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Tường An

Khuôn mặt Y Tư bao phủ một tầng hàn ý, ánh mắt lạnh băng không chút độ ấm, mái tóc màu thủy lam nhẹ bay khiến nam nhân nhìn càng thêm tuấn mỹ…

Nhưng mọi người đều biết, hiện tại Y Tư đang tức giận!

“Y Tư.”

Bỗng nhiên, một thanh âm từ phía sau truyền đến, cũng làm Y Tư dừng chân…

Mộ Như Nguyệt đi đến bên cạnh hắn, ngữ khí nhàn nhạt: “Ngươi hiện giờ vẫn chưa phải là đối thủ của hắn, cứ để phụ thân ta giải quyết hắn đi.”

Y Tư biết Mộ Như Nguyệt nói rất có đạo lý.

Không thể để Tức Mặc Nhất rời khỏi nơi này, mà hắn quả thật không phải là đối thủ của Tức Mặc Nhất…

“Y Tư, yên tâm đi, kẻ thù chân chính của ngươi, ta sẽ giao cho ngươi giải quyết, còn hắn chỉ là một con kiến nhỏ bé không đáng kể mà thôi.”

Trong lòng Y Tư cảm động, ánh mắt hiện lên gợn sóng nhàn nhạt: “Chủ nhân, cảm ơn ngươi…”

Chủ nhân?

Nghe thấy xưng hô này, mọi người như bị sét đánh ngang tai, đồng loạt dời mắt về phía Mộ Như Nguyệt, trong lòng thầm hít một ngụm lãnh khí.

Giao nhân tộc xưa nay tâm cao khí ngạo, huống chi hắn còn là thiếu chủ Y gia, người thừa kế tương lai của giao nhân tộc, vậy mà cư nhiên nhận một nhân loại làm chủ nhân?

Nhân loại này rốt cuộc có tài đức gì!

Vẻ mặt Lâm Vân Long vặn vẹo, trong lòng càng thêm sợ hãi.

Đơn giản là vì Y Tư là người Y gia!

Mà hắn lại đứng về phe Tức Mặc gia, kẻ thù diệt tộc của Y gia.

Mặc dù hiện tại Y gia đã diệt môn, nhưng trong giao nhân tộc có vô số thế lực ủng hộ Y gia, chỉ cần Y Tư xuất hiện, nhất định có không ít người nguyện ý thần phục hắn…

Điểm này, loại hàng giả như Tức Mặc gia không thể so sánh được…

“Tiểu Nguyệt, ta có thể giết hắn không?”

Vô Vong nhìn Tức Mặc Nhất, sát khí nồng đậm khắp gian phòng…

Mộ Như Nguyệt gật gật đầu: “Giết hắn đi.”

Một thanh trường kiếm hiện ra trước mặt Vô Vong, xẹt qua không trung, sau đó mọi người liền nghe một tiếng ‘phụt’, Tức Mặc Nhất trợn trừng mắt, thân thể lảo đảo ngã xuống mặt đất lạnh băng…

Chết… đã chết?

Tức Mặc Nhất không ai bì nổi vừa rồi, cứ chết đi như vậy?

Toàn thân Lâm Vân Long run lên, hoảng sợ nhìn Vô Vong, hiện tại, hắn chỉ cầu mình chưa bao giờ gặp những người này…

“Chuyện này rốt cuộc là thế nào?” Trịnh Thiên Thiên ngây ngốc nhìn Mộ Như Nguyệt, “Ngươi… ngươi là chủ nhân của Y Tư thiếu chủ?”

“Xin lỗi, lúc đầu ta đã lừa ngươi”, Mộ Như Nguyệt nhàn nhạt nhìn Trịnh Thiên Thiên, nói, “Không phải vì cứu ngươi nên ta bước vào giao nhân tộc, mà ngược lại, vì muốn tiến vào giao nhân tộc nên ta mới cứu ngươi, mục đích chính là lợi dụng ngươi dẫn ta đến nơi này.”

Trịnh Thiên Thiên cười khổ: “Với thực lực của ngươi, sau khi tiến vào giao nhân tộc hoàn toàn có thể vứt ta sang một bên, nhưng ngươi lại không làm vậy, sớm biết đến Trịnh gia sẽ không được chào đón, thậm chí là bị căm ghét, ngươi vẫn lựa chọn đi cùng ta, có thể thấy ngươi rất tuân thủ hứa hẹn, trong nhân loại ít có người làm được như ngươi.”

Mộ Như Nguyệt cũng không nói thêm gì, nếu nàng đã đáp ứng Trịnh Thiên Thiên thì tất nhiên sẽ làm được…

“Cô nương, ngươi có thể nói cho ta biết, chuyện rốt cuộc là thế nào không?”

Đầu óc Trịnh Nhiên có chút không theo kịp, hôm nay thật sự có quá nhiều chuyện khiến người ta kinh sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK