Thượng Quan Lam nhíu mày, nàng là môn chủ Tiên Y Môn, sao có thể không biết ngày thường Thượng Quan Phượng làm những gì?
Bình thường nàng nhắm một mắt mở một mắt thôi, bây giờ không thể để người khác nắm được nhược điểm, nếu không, Mộ Dung công tử trở về báo lại với vị đại nhân kia, sợ là cái vị trí môn chủ này phải đổi người.
Thượng Quan Phượng rũ mắt che đi tia âm lãnh trong đáy mắt, nhỏ giọng nói: "Vâng!"
Buông tha? Làm sao có thể?
Nữ nhân nàng hận đến tê tâm liệt phế ở ngay trước mắt, bảo nàng làm sao bỏ qua được? Nếu không giết được nữ nhân kia thì khó có thể tiêu tan mối hận trong lòng nàng!
Sắc mặt Thượng Quan Phượng lạnh băng, khóe môi nở nụ cười lạnh lẽo....
-------------------------
Đại hội tiên y tổ chức ở quảng trường Tiên Y Môn, nắng sớm vừa lên, ở quảng trường đã có rất đông người tụ tập.
Người có thể tới tham gia đại hội tiên y, ngoại trừ tam đại thế lực cũng chỉ có Đan tháp được thêm vào danh sách...
Thời điểm Mộ Như Nguyệt xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người...
"Nàng kia hẳn là người Đan tháp, thế nào? Đan tháp chỉ có một mình nàng đến dự thi?"
"Chậc, chỉ bằng một mình nàng, làm sao chiến thắng được nhiều người như vậy?"
"Ha ha, Đan tháp kia bất quá là một tiểu thế lực mới thành lập thôi, nghe nói cách đây không lâu suýt chút nữa đã bị người ta tiêu diệt, phỏng chừng tham gia đại hội cũng là lần cuối cùng xuất hiện, cũng không biết là ai phát thiệp mời cho nàng...."
Mọi người nghị luận sôi nổi, ánh mắt khinh bỉ nhìn Mộ Như Nguyệt.
Mộ Như Nguyệt làm như không hề nghe thấy lời mọi người bàn tán, ánh mắt nhìn về phía Phượng Kinh Thiên, khẽ nhướng mày: "Thánh Môn? Phượng Kinh Thiên đi cùng người Thánh Môn?"
Bất quá xem tình huống này, hình như người Thánh Môn cực kì tôn kính hắn và Tiêu Tĩnh, trong khoảng thời gian này, rốt cuộc Phượng Kinh Thiên đã trải qua những chuyện gì...."Mau nhìn, là U Lan tiên tử của Tiên Y Môn."
"Thật sự là khí chất như hoa lan trong u cốc, U Lan tiên tử vĩnh viễn đều xinh đẹp như thế."
Tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía bạch y nữ tử khí chất xuất trần đang bước đến.
Không thể không nói, nữ đệ tử của Tiên Y Môn quả thật đều cực kì xinh đẹp, đặc biệt là U Lan tiên tử, đẹp kinh người....
Nhất thời, mọi người không cách nào thu hồi ánh mắt kinh diễm của mình...
"Là ngươi!"
U Lan đảo mắt một lượt, sau đó dừng trên người Mộ Như Nguyệt, sắc mặt lập tức lạnh lẽo, trên người dâng lên lửa giận.
"U Lan, ngươi quen biết nàng?"
Lão giả bên cạnh nhìn U Lan, rồi quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt, nhíu nhíu mày hỏi.
"Hừ!" U Lan cười lạnh nói, "Trước khi thiếu chủ của chúng ta nhận tổ quy tông đã từng quen biết nữ nhân này, nàng vốn là tỷ muội với nữ nhân này, lúc nào cũng suy nghĩ cho nàng, còn vài lần cứu nàng thoát khỏi nguy hiểm, nàng không có nơi nào để đi cho nên thiếu chủ thu lưu nàng, ai ngờ nữ nhân này lại đoạt vị hôn phu của thiếu chủ! Còn muốn giết chết thiếu chủ!"
Đám người lập tức sôi trào, mọi ánh mắt khinh bỉ đều dồn về phía Mộ Như Nguyệt.
Không ngờ nữ nhân có khí chất xuất trần này lại là bạch nhãn lang đoạt vị hôn phu của người khác, mất công thiếu chủ Tiên Y Môn đối xử tốt với nàng.
Nữ tử như thế, nên để nàng tự sinh tự diệt!
Oanh!
Trên người Phượng Kinh Thiên bộc phát hơi thở cuồng nộ, ánh mắt tàn nhẫn thị huyết dâng lên sát khí, phẫn nộ hét lớn: "Câm miệng!!!"